Truyện và phim Nam yêu Nam
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Go down
avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:03 am


Đức Chiến lại cầu đến tìm Hiếu và cầu cứu đến Bảo Duy.Hôm bữa trong đám cưới của Thảo,Chiến cũng đi dự.Gặp Hiếu,Chiến có điều gì đó muốn nói với Hiếu nhưng cứ ngại ngại.Sau đám cưới,Chiến mới gọi điện cho Hiếu.Ngồi quán nước,Chiến trình bày là lúc này Văn Đạt hay đến gia đình Chiến kiếm chuyện.Từ khi dọn sang nhà mới,mẹ Chiến đã chia cho Chiến 50 lượng vàng,anh Hải 50 lượng.Còn dư bao nhiêu,mẹ Chiến giữ .Có số vàng đó,Chiến đã mở quán cà phê sân vườn.Thấy nhà Chiến bung vốn ra làm ăn,tên Đạt tức lắm nên hay đến nhà kiếm chuyện hòai.Báo công an khu vực thì nó không đến nhà nữa mà lại đón đường,Gặp chiến hay anh Hải,tên Đạt đều buông tiếng chửi.Thậm chí mẹ Chiến cũng bị chửi luôn.Vì thế,Chiến mới đến gặp Hiếu để cầu cứu đến anh Bảo Duy.Khi Hiếu gọi điện cho Bảo Duy thì Bảo Duy bảo Hiếu hãy gọi điện cho Năm Thẹo.Rồi Duy bảo Hiếu hãy cùng năm Thẹo đến thẳng nhà tên Đạt làm việc.Và chính Năm Thẹo đi cùng Hiếu đến nhà .Tại đây,Năm Thẹo đã cho tên Đạt nếm mùi tẩm quất tại gia.Và chính Hiếu đã nói với anh Năm hãy cho Đạt một trận nhớ đời để sau này đừng làm phiền đến Chiến nữa.Gia đình Văn Đạt Thiếu điều quỳ xuống mà lạy Năm Thẹo với Hiếu.Đến khi công an khu vực đến( do hàng xóm gọi điện) nên Năm Thẹo mới ngừng tay.Khi ra ngoaì phường công an,Hiếu gọi điện cho Quốc Cường.Lát sau,Quốc Cường xuống và vào trong nói chuyện với trưởng công an phường.Thế là vụ đánh người của Năm Thẹo được xử một cách qua loa.Tất cả mọi việc trở nên huề cả làng.Còn tên Đạt bị đánh bầm dập cứ hậm hực nhìn Hiếu và Năm Thẹo với ánh mắt căm thù.

Sau vụ ấy,Bảo Duy còn gọi điện cho Năm Thẹo cho tên Đạt vài trận nữa.Và Duy nhờ Năm Thẹo ra lệnh cấm tên Đạt không đựơc bước chân đến nhà Chiến và đến chỗ khách sạn Duy đang xây.Bảo Duy làm quyết liệt,làm cho tên Đạt dở sống dở chết.Và chính vì sự ra tay qua tàn khốc của Bảo Duy mà sau này Hiếu phải lãnh hậu quả. " Chó cùng cắn càn" .Bảo Duy dồn ép tên Đạt quá làm cho hắn nổi điên.Và chính Hiếu cũng không ngờ rằng,sau này,trong một cơn điên lọan,trong cơn xỉn,hắn đã cho Hiếu một nhát dao mém chết.

Mấy ngày nay do quá bận rộn liên tục nên Hiếu không ghé thăm thầy Liêm được.Hết vụ nhà cửa,vụ của Khoa,vụ của Chiến rồi đến đám cưới làm Hiếu bận túi bụi.Hôm nay,vừa học xong,điện thoại reng,Hiếu bắt máy.Thầy Liêm gọi.Thế là Hiếu đến với thầy.Lúc này,thầy Liêm ở nhà một mình.Ba thầy chữa bệnh xong đã về quê.Gặp Hiếu,thầy trách sao lâu quá Hiếu không ghé làm Hiếu lúng túng.Hiếu phải trình bày với thầy là Hiếu quá bận rộn.Và Hiếu kể lại những chuyện vừa qua.Khi Hiếu kể đến việc Thảo và Hải Đăng được tặng nhà,thầy Liêm bắt đầu nghi ngờ.Tại sao Phi Long và Bảo Duy lại tặng nhà cho Hải Đăng và Thanh Thảo? Một căn hộ chung cư nhỏ ở quận Tân Phú cũng phải vài trăm triệu chứ đâu có ít?Một dấu hỏi lớn đã được đặt ra?Tại sao thế?

Vì nghi ngờ như thế nên thầy Liêm yêu cầu Hiếu đến sống chung với thầy nhưng Hiếu lại từ chối một cách khéo léo.Thấy Hiếu cứ viện dẫn đủ mọi lý do,thầy Liêm càng nghi ngờ hơn nữa.Trước nay,thầy chỉ lo đi dạy,không chú ý đến nhiều về việc đời tư của Hiếu.Mỗi lần gặp mặt,Hiếu nói sao,thầy đều nghe vậy.Hồi trước,khi Hiếu còn là sinh viên,thầy kiểm tra Hiếu qua bảng điểm,qua sự nhận xét của các giảng viên khác.Còn bây giờ,thầy đâu còn có thể kiểm tra Hiếu được nữa.Vả lại,đó giờ thầy Liêm luôn tin tưởng ở Hiếu.Nhưng hôm nay,thầy Liên đã bắt đầu nghi ngờ.Và hình như Hiếu không còn là Hiếu của thầy Liêm nữa rồi ? Một ý nghĩ như thế đã thoáng nhanh trong đầu.

Chính vì nghi ngờ mà lúc này,thầy Liêm gọi điện cho Hiếu liên tục.Cứ vài ngày thầy lại gọi điện cho Hiếu đến.Sự gọi điện liên tục của thầy Liêm làm Hiếu hết hồn.Từ chối không đến với thầy ,Hiếu không thể làm được.Mà còn đến với thầy liên tục thì anh Long buồn.Mà lúc này,anh Phi Long cũng quạu ra mặt.Lúc này,Hiếu chẳng biết làm thế nào bây giờ.Quả thật tiến thoái lưỡng nan.Hiếu chỉ còn biết hết lời mà năn nỉ Phi Long.Còn với thầy Liêm,Hiếu chưa đủ can đảm nói thật.Trước mặt thầy,Hiếu không dám nói là Hiếu đã yêu Phi Long.Lòng Hiếu lúc này bấn lọan.

Công việc của Hiếu lúc này ngập đầu.Vừa đi làm,vừa đi học,lại còn trông chừng dùm Bảo Duy vụ xây khách sạn.Đã thế,Năm Thẹo lúc này lại nhờ Hiếu chạy giấy tờ nhà.Vụ Hoàng Nam lần trước,Năm Thẹo và Quốc Cường đã xiết nhà của hai tên Hoàng và Thịnh.Quốc Cường tự lo chạy giấy tờ được.Còn Năm Thẹo nhờ đến Hiếu.Đã thế,Chiến còn nhờ đến Hiếu nói qua Bảo Duy.Chiến muốn nhờ Bảo Duy bảo kê cho mình.Thì ra quán cà phê của Chiến chính là nơi tập trung gái gọi,trai gọi.Và Chiến đã trở thành người môi giới mua bán dâm.Vì thế,Chiến rất cần có Bảo Duy bảo kê cho mình.Thế là Chiến lại nhờ đến Hiếu.Công việc ngập đầu là vậy mà thầy Liêm lại cứ gọi điện đến hòai.Lúc này,Hiếu muốn điên luôn.Giữa thầy Liêm và anh Phi Long,Hiếu không biết phải giải quyết như thế nào cho ổn thỏa.Từ chối thầy Hiếu không thể.Nhưng đến nhà thầy ngủ qua đêm liên tục hoài như thế,chắc anh Phi Long nổi điên luôn quá.Mấy ngày nay anh Phi Long cứ luôn bực dọc .Hiếu cứ năn nỉ luôn.Nhưng Hiếu không biết mình còn có thể năn nỉ được bao lâu nữa?Và có thể trong một ngày gần đây,anh Phi Long sẽ nổi cơn.Lúc đó,không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa?Nghĩ đến đây,Hiếu rùng mình.Nhưng phải làm sao đây trong tình cảnh này?Hiếu nghĩ hoài mà chẳng ra cách.


avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:04 am


Đêm nay,Hiếu lại đến với thầy Liêm.Phi Long ở nhà bực mình không chịu nổi.Cứ cảnh tình này,thật khó chịu vô cùng.Phải làm sao đây?Bao nhiêu ý nghĩ nảy sinh trong đầu.Trong lúc đang bực dọc,Bảo Duy lại ghé cùng với một cô người mẫu.Thấy Phi Long mặt mày buồn hiu ,Bảo Duy ngạc nhiên.Sau khi hú hí với cô người mẫu rồi,Bảo Duy qua phòng Phi Long.Không thấy Hiếu,Duy bèn hỏi:

_ Thanh Hiếu đâu rồi anh Long?

_ Hiếu ngủ bên nhà thầy Liêm rồi.

_ Hèn chi thấy anh buồn hiu.Thế Hiếu có thường qua nhà thầy Liêm ngủ không?

_ Lúc trước lâu lâu mới qua bên đ1o một lần.Còn dạo này thì rất thường xuyên.

_ Và có phải vì vậy,lúc này vào công ty,anh hay bực dọc cau có?

Phi Long làm thinh.Bảo Duy hỏi tiếp:

_ Chuyện này anh tính sao hả anh Long? Không lẽ anh cứ chấp nhận tình cảnh này mãi sao?Anh không dứt khoát được sao?

_ Dứt khoát như thế nào hả Duy? Làm sao dứt khoát được?

_ Thì anh cứ nói thẳng với Hiếu.Cứ hỏi thẳng xem Hiếu yêu ai?

_ Anh cũng hỏi rồi.Và Hiếu đã trả lời.

_ Hiếu trả lời thế nào?

_ Hiếu trả lời là Hiếu rất yêu anh.Nhưng Hiếu không thể từ chối thầy Liêm được.

_ Vậy là sao? Không lẽ Hiếu muốn quan hệ tay ba? Và anh cũng chấp nhận như thế sao?

_ Thì đành phải thế thôi,chứ biết làm sao bây giờ?Lúc trướpc thì lâu lâu mới ghé thầy Liêm một lần.Còn bây giờ thì đến liên tục,đến thường xuyên.Bởi thế,anh chịu hết nổi rồi.Nhưng vẫn chưa tìm ra cách giải quyết.

_ Sao anh không yêu cầu Hiếu đừng đến với thầy Liêm nữa? Anh cứ hỏi thẳng Hiếu là giữa anh và thầy Liêm,Hiếu phải dứt khoát chọn một người.Anh cứ hỏi thẳng là Hiếu chọn ai?

_ Không thể hỏi như thế được.Nếu làm căng ép Hiếu quá,Hiếu trả lời chọn thầy Liêm thì sao?Duy phải biết là thầy Liêm là người quen trước và là người rất có ân tình với Hiếu.Còn anh chỉ là kẻ đến sau mà thôi.Bởi thế,anh không thể làm như Duy vừa nói được.

_ Nếu Hiếu đã chọn thầy Liêm thì anh cứ để Hiếu về với thầy ấy.Như vậy,mọi việc sẽ tốt đẹp thôi anh à.

_ Như vậy càng không được.Anh lại càng không chấp nhận chuyện ấy.

_ Có phải anh đã rất yêu Hiếu?

_ Đúng vậy đó Duy à.Chính anh cũng không hiểu sao anh lại yêu Hiếu đến mức như vậy.Duy còn nhớ không,cái lần Hiếu rời khỏi anh,rời khỏi công ty đó,lúc ấy anh như điên như khùng.Làm việc mất tập trung đến nỗi để công ty Tiên Hổ giật mất hợp đồng trên tay.Duy còn nhớ lần đ1o không?

_ Nhớ chứ sao không.Làm sao em quên được lần ấy.Và lần ấy,ba mẹ em cũng phát hoảng,phát lo vì anh.

_ Thì chính sau lần đó,anh mới biết là mình đã yêu Hiếu vô cùng.Bởi thế,làm sao anh chấp nhận mất Hiếu một lần nữa.Và anh cũng hỏi Duy điều này.Duy nhận thấy con người Thanh Hiếu như thế nào?

_ Hiếu là người chịu khó,biết lo gia đình,có ý chí phấn đấu vươn lên.Tuy quá khứ của Hiếu không tốt đẹp lắm nhưng Hiếu có nhiều đức tính tốt,dễ làm cảm dộng lòng người.Ngay chính ba em còn gật gù khen Hiếu nữa mà.Còn mẹ em thì khỏi nói,mẹ em thương Hiếu lắm.Và em nói thật,nếu Hiếu là phụ nữ thì chắc em đã cưới Hiếu về làm vợ rồi.

_ Ngoài những đức tính ấy ra,Duy biết không,Hiếu còn có một đức tính rất tốt mà anh rất thích.Đó là tánh tự trọng,không lợi dụng ai.Duy đã xuống quê,chắc cũng thấy hoàn cảnh gia đình Hiếu rồi đó.Gia đình nghèo khó đến mức như vậy nhưng mà trong thời gian quen anh,Hiếu chưa hề mở miệng xin anh một điều gì.Hiếu chỉ xin anh đúng một điều : Đừng bắt Hiếu phải xa rời thầy Liêm.Và kỳ vừa rồi,vụ Hoàng Nam ,chắc Duy cũng đã rõ con người của Hiều rồi mà.

_ Ừ,kỳ ấy,em nói thật,em thương Hiếu vô cùng.Vụ ấy,Hiếu chịu quá nhiều thiệt thòi

_ Thì Hiếu là con người có tình có nghĩa lắm.Bằng chứng là mình đã giúp đỡ Hiếu quá nhiều .Thế mà Hiếu vẫn không quên được thầy Liêm.Còn ông Jonh nữa,ông ấy cũng kết Hiếu lắm.Thế mà Hiếu vẫn không nhận lời.

_ Theo em biết cũng có mấy lần Hiếu đi chơi với ông Jonh mà phải không anh Long?

_ Ừ,có.Thì ông Jonh nói quá,Hiếu đành phải nhận lời đi chơi với ổng.

_ Đúng là mỹ nam kế chẳng khác nào con dao hai lưỡi.Bởi thế,giờ Hiếu mới gặp rắc rối với ông Jonh.

_ Tuy có rắc rối nhưng với ông Jonh cũng dễ giải quyết thôi Duy à.Chỉ có thầy Liêm mới thật điên đầu,không cách chi giải quyết được.

_ Em có ý như thế này.Bây giờ mình không thể tách Hiếu ra khỏi thầy Liêm thì mình làm ngược lại,mình tách thầy Liêm ra khỏi Hiếu.Theo em nghĩ,chỉ cần tốn mớ tiền là mọi việc sẽ êm đẹp.

_ Ý của Bảo Duy là sao?Không lẽ Duy tính bỏ tiền ra bảo thầy Liêm rời xa Hiếu? Như vậy không được đâu.Thầy Liêm là giảng viên đại học,thu nhập cũng khá cao.Mình không thể làm cách ấy được.

_ Em đâu có bảo anh làm như thế đâu.Ý của em là,mình hãy dùng tiền,mướn mấy thằng người mẫu đến làm quen với thầy Liêm.Hễ đứa nào làm thầy Liêm yêu nó rồi quên Hiếu,mình sẽ thưởng cho đứa đó.Anh thấy cách này được không?

_ Anh thấy cách này vẫn chưa ổn.Mấy thằng người mẫu ngoại hình thì đẹp nhưng cũng chỉ để làm tình,không thể yêu được.Trong khi ấy,thầy Liêm rất yêu Hiếu.Anh sợ cách này không được quá.

_ Anh chưa thử sao biết không được? Mình cứ thử cách này đi.Nếu không được thì tính cách khác.Và nếu anh chưa yên tâm thì mình tìm thêm một người trong giới trí thức nữa.Anh thấy thế nào?

_ Nếu tìm được một người trong giới trí thức thì có hy vọng.Nhưng biết tìm ai bây giờ?

_ Anh quên mát Thế Vỹ trong công ty mình à?

_ Ừ há,sao anh không nghĩ ra.Nhưng với Thế Vỹ,mình làm sao thuyết phục?

_ Anh có biết Thế Vỹ thích gì không?Mình cứ hứa,nếu Thế Vỹ làm tốt công việc,Thế Vỹ muốn gì,mình cũng đáp ứng.

_ Thế nếu Thế Vỹ muốn lên giường với Duy thì Duy có đáp ứng không?

_ Bậy nào.Đâu có thể như vậy được.Nếu Thế Vỹ muốn lên giường với trai đẹp thì anh cứ bảo đám người mẫu phục vụ cho Thế Vỹ.Như vậy mọi việc có phải ổn thỏa không?

_ Ừ.Để mai anh gặp Thế Vỹ bàn chuyện .

_ Kêu luôn Đức Chiến và Sơn Tùng luôn anh.Đức Chiến đang cần em bảo kê.Còn thằng ca sĩ hát lót Sơn Tùng đang muốn em tìm giúp cho nó một bầu sô mà.Mình cứ kêu luôn hai đứa nó luôn.Thêm Thế Vỹ nữa là ba.Hễ ai thành công thì muốn gì mình cũng đáp ứng.

_ Nhưng Duy ơi,anh thấy cách này có vẻ phiêu lưu lắm.Sợ không thành công quá.

_ Anh Long ơi!Mình đâu còn cách nào khác đâu.Thôi thì méo mó có còn hơn không.Mình cứ thử đại cách này đi.Nếu không được thì mình tìm cách khác.

_ Ừ,tạm quyết định như vậy đi.Thôi ,khuya rồi,em về phòng ngủ đi.Chắc con người mẫu đang ngóng đợi em đó.

_ Con quỷ cái đó đang ngóng tiền thì có.Mấy con đó chỉ biết tiền thôi,làm gì có tình cảm.

_ Thế em đã tìm được người nào để yêu chưa?

_ Tìm ở đâu bây giờ hả anh?Bao nhiêu đứa em quen,tụi nó đến với em cũng chỉ vì tiền,vì thế lực của gia đình em.Mấy đứa như vậy có đáng để cho mình yêu không hả anh Long?

_ Ừ.Ngày xưa anh cũng thế.Quen bao nhiêu đứa nhưng gặp toàn thứ lợi dụng không.Mãi đến khi gặp Thanh Hiếu thì phát sinh đủ thứ rắc rối như thế này.Thật là điên đầu!

_ Bởi thế,em mới bảo anh hãy thử theo cách của em đi.Biết đâu mọi việc sẽ được như ý.

_ Hy vọng là thế.Thôi khuya rồi,Duy về phòng ngủ đi.Anh cũng đi ngủ đây.

Vậy là Bảo Duy về phòng mình.Còn Long tắt đèn đi ngủ.


Hôm sau, Hiếu đang ngồi làm việc thì Bảo Duy ngoắt ra ngòai.Ngồi ở quán nước,sau một hồi cà kê,Bảo Duy mới hỏi:

_ Chuyện giữa em,anh Long và thầy Liêm.em tính giải quyết như thế nào? Không lẽ cứ kéo dài cuộc tình tay ba mãi sao Hiếu?

Nghe Bảo Duy hỏi,Hiếu bối rối vô cùng.Biết trả lời như thế nào.Suy nghĩ mãi vẫn chưa biết trả lời ra sao,Bảo Duy hỏi tiếp:

_ Trong hai người,Hiếu thật lòng yêu ai?

_ Dạ,người em yêu là anh Long.Nhưng thầy Liêm lại là người có ơn rất lớn với em.Vì thế,em không thể ....không thể....

_ Thế anh Phi Long không tốt với em sao? Hay là anh Long quan tâm đến em không bằng thầy Liêm?

_ Không phải vậy đâu anh Duy à.Cả hai người đều rất tốt đối với em.Anh Phi Long và thầy Liêm lúc nào cũng quan tấm đến em hết.Lúc trước,em còn là sinh viên nghèo khổ,thầy Liêm rất lo lắng cho em.Thầy quan tâm đến em từng chút một.Ngay cả khi đi thực tập,thầy cũng liên hệ chỗ thực tập cho em.Nhờ vậy,em mới có cơ hội được gặp anh Long.Ngày nay,em được như thế này cũng nhờ công ơn của thầy rất nhiều.Chính thầy đã chỉ em cách học,đưa sách cho em đọc.Khi đi thực tập,gặp chị Vân khó tính,lúc đầu em rất nản.Chính thầy đã động viên em rất nhiều.Nhờ thế,em mới vượt qua đựơc cửa ải của chị Vân.Và anh Duy biết không,thời kỳ em làm callboy,nhiều khi tiếp khách về mệt lả người.Nhưng khi nghĩ đến thầy là em cố gắng học.Chính thầy là niềm tin để em vươn lên trong cuộc sống.Nếu không có thầy Liêm,chắc Thanh Hiếu đã gục ngã từ lâu rồi,từ hồi làm callboy.Và như thế,ngày nay em làm gì có đựơc diễm phúc ngồi nói chuyện với anh.Anh Duy ơi,anh hãy cho phép em được hỏi anh câu này.Nếu anh là em,anh sẽ làm gì?Trước tình cảnh này,anh sẽ giải quyết ra sao?

Trước câu hỏi của Thanh Hiếu,Bảo Duy chỉ còn biết ú ớ.Suy nghĩ một hồi sau,Bảo Duy mới hỏi:

_ Thế anh hỏi thêm em câu này,giữa hai người,em có thể sống chung với ai?Thời gian vừa qua,em sống chung với anh Long,em thấy thế nào?Có ai làm phiền em không?Thế nếu với thầy Liêm,em có thể sống chung thoải mái hạnh phúc không?

Nghe Bảo duy hỏi,Hiếu giật mình.Quả thật,trước kia,Hiếu có ở với thầy Liêm một thời gian.Nhưng khi em gái thầy lên Sài gòn sanh đẻ thì Hiếu phải dọn qua ở chung với Hải Đăng.Ngay như vừa rồi,ba thầy ở dưới quê lên Sài gòn chữa bệnh,thầy muốn quan hệ với Hiếu thì phải ra khách sạn.Bởi thế,Hiếu hiểu rằng,sống chung với thầy là một điều không đơn giản.Hơn nữa,quan hệ giữa Hiếu và thầy Liêm là mối quan hệ thầy trò,dù gì cũng có một khoảng cách.Vả lại,ở Sài gòn vẫn còn nhiều thành kiến về giới Gay.Vì thế,Hiếu và thầy không thể nào công khai sống chung với nhau được.Còn Phi Long thì khác.Anh dám vượt qua mọi định kiến của xã hội,công khai với gia đình,với những người thân thiết mình là Gay.Và anh cũng dám công khai khi sống chung với Hiếu.Quả thật,giữa anh Long và thầy Liêm có nhiều cái khác nhau quá.

Trong lúc Hiếu đang miên man suy nghĩ thì Bảo Duy nói tiếp:

_ Hiếu à,anh nói câu này,Hiếu nghe xem có đúng không nhé.Với anh Long,Hiếu có tình yêu thật sự.Còn với thầy Liêm,anh nghĩ Hiếu chỉ có sự kính trọng,sự tôn thờ mà thôi.Mà đã là sự kính trọng,sự tôn thờ thì đâu thể nào sống chung mãi với nhau được,phải không Hiếu?

Hiếu lặng lẽ gật đầu.Hiếu cảm thấy anh Duy nói có phần đúng.Nhưng bây giờ Hiếu phải làm gì đây?Gặp thầy Liêm,Hiếu biết nói gì bây giờ?Nói không khéo,thầy lại hiểu lầm Hiếu thì sao?Không chừng lúc đó Hiếu trở thành kẻ vong ân phụ nghĩa mất!Trong lúc ấy,tiếng nói của Bảo Duy đang văng vẳng bên tai:

_ Hiếu à,em hãy từ từ suy nghĩ mà giải quyết cho ổn thỏa.Vụ ông Jonh,anh thấy em xử sự rất tốt.Anh hy vọng việc này,em cũng sẽ giải quyết tốt đẹp như thế.Thầy Liêm và anh Long,cả hai người đều rất thương em,rất quan tâm đến em.Hãy cố gắng dàn xếp cho ổn thỏa nhe Hiếu!

_ Dạ.


Đêm ấy,nằm bên anh Long,Hiếu mới thỏ thẻ :

_ Anh Long ,chuyện của mình,anh có kể hết cho anh Duy biết hả?

_ Ừ,Bảo Duy có hỏi và anh đã trả lời.Em bực mình anh sao?

_ Em là người có lỗi mà.Làm sao em dám bực mình anh được.Lúc này,em rối trí quá.Không biết gặp thầy Liêm,em phải nói như thế nào đây?

_ Anh nghĩ đã đến lúc em nên nói rõ mọi việc cho thầy Liêm biết.Không thể kéo dài tình trạng này mãi được.

_ Nhưng nếu em nói ra rồi thì mọi việc sẽ như thế nào hả anh?Em lo lắm anh à!

_ Chứ em tính kéo dài mối quan hệ tay ba này hoài sao?

_ Anh cho em thêm một thời gian đi.Để em suy nghĩ cách nói chuyện với thầy.Thôi,mình nói sang chuyện khác được không anh?Lần trước,em có nói với anh việc mình nên phát triển mở rộng công ty,mình nên mở rộng sang lãnh vực du lịch,anh thấy thế nào?

_ Việc đó đựơc lắm.Anh đã bàn với Bảo Duy và Thanh Vân.Cả hai đều đồng ý với sự đề nghị của em.Nhưng trước hết,để Bảo Duy nhờ mẹ xin cho công ty mình đựơc cấp một mảnh đất dưới Thủ Đức làm khu du lịch.Rồi anh sẽ đưa Ngọc Dung xuống qủan lý.Anh còn định nhờ Quốc Cường xuống phụ quản lý với Ngọc Dung

_ Nhưng chị Ngọc Dung còn đang học cao học với em mà.

_ Thì bởi vậy,anh mới tính nhờ Quốc cường xuống phụ.Không biết Quốc cường có đồng ý không?

_ Và hình như chú Tư Phóng cũng muốn mở sòng bạc trong đó nữa phải không anh?

_ Ừ,nhưng chuyện đó từ từ tính sao.Còn chuyện khách sạn của Bảo Duy thế nào?Có ai quậy phá gì không?

_ Lúc trứơc có tên Đạt đến léo nhéo nhưng anh Năm Thẹo đã giải quyết êm đẹp rồi anh.Và công trình vì làm ngày làm đêm,làm ba ca nên tiến triển rất thuận lợi anh à.

_ Ừ.Và Bảo Duy cũng sắp sửa khai trương khách sạn rồi đó.

_ Trời đất! Chưa xây xong làm sao khai trương được?

_ Thì bây giờ khai trương,khuyến mãi,giảm giá.Đến khi khách sạn hoàn thành,lúc đó khách đến ào ào.Và khi ấy,Bảo Duy bán khách sạn sẽ đựơc giá cao.Và anh bảo đảm với em rằng,với cách tính toán của anh,chuyến này Bảo Duy lời có thể gần 500 lượng vàng.

_ Gì dữ vậy?Anh nói thật không đó?

_ Thì em thấy rồi đó.Căn nhà Bảo Duy mua 400 lượng.Nếu bán nhanh lẹ cũng đựơc hơn 600 lượng.Bán từ từ có thể đựơc 650 lượng.Nhưng khi bỏ thêm số tiền vào,xây thêm hai lầu,trang trí đẹp đẽ,làm khách sạn thì giá sẽ cao hơn nhiều.Và nếu khách sạn có khách ra vào tấp nập thì giá sẽ cao vọt lên nữa.Và theo sự tính toán của anh,khách sạn này sau khi hoàn thành có thể bán đựơc với giá 1200 lượng vàng.

_ Nếu bán đựơc giá đó thì kể như anh Bảo Duy lời khẳm

_ Bởi thế,lần này Bảo Duy định chia phần cho em là 100 lượng.Nhưng Bảo Duy không muốn đưa tiền mà mua nhà tặng em.Nhưng vừa rồi,anh và Bảo Duy tặng cho Thanh Thảo và Hải Đăng một căn hộ chung cư .Vì thế,Bảo Duy tính trừ tiền phần đó ra.Nhưng trừ như thế nào,để khi nào bán khách sạn xong,lúc ấy Bảo Duy sẽ tính toán với anh.

_ Vậy thì lúc đó,anh hãy nói với anh Duy đừng mua nhà đâu hết.Cứ mua tầng trệt chung cư ngay chỗ Hải Đăng ở.Như vậy tiện hơn anh à.

_ Em muốn như thể hả?Được rồi,anh sẽ nói với Bảo Duy.Nếu còn dư tiền,sẽ gửi lại cho em.

_ Dạ,cám ơn anh.

Nói rồi,Hiếu ôm Phi Long hôn thắm thiết.Hai ngừơi bắt đầu quấn quýt bên nhau.Ngọn lửa yêu đương bùng cháy quyện lấy hai thân thể.Xác thịt va nhau,cả hai bắt đầu đi vào thế giới hoan lạc.


avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:04 am


Kế hoạch của Bảo Duy đã được thực hiện.Thế Vỹ,Sơn Tùng,Đức Chiến đã bắt đầu làm quen với thầy Liêm.Mọi việc ban đầu diễn ra khá thuận lợi.Tuy nhiên,Phi Long vẫn thấy nó sao sao đó.Phi Long không yên tâm lắm về kế hoach này.Tâm sự với Bảo Duy thì Duy cười khì:

_ Ngoài cách này ra,anh Long có thể nghĩ được cách nào khác không?Còn muốn cho được vẹn tòan,cách hay nhất là anh Long nhường Hiếu lại cho thầy Liêm.Theo em nghĩ,cách đó là hay nhất.

Nghe thế,Phi Long bèn giãy nãy.Làm sao có thể chấp nhận cách ấy được.Bảo nhường Hiếu lại cho thầy Liêm.Không đời nào!Thôi thì,cách của Bảo Duy tuy chẳng hay ho gì nhưng cũng đành xài tạm vậy.Việc tới đâu hay tới đấy.Sau đó thì tùy cơ ứng biến.

Chủ nhật này,Hiếu rủ Phi Long đi công viên nước chơi.Mấy ngày nay,thấy Phi Long hay cau có nên Hiếu rủ Phi Long vào đây.Hy vọng những trò chơi ở nơi này sẽ xua tan những bực dọc trong lòng Phi Long.Và quả thật,những trò chơi trượt nước đã bắt đầu mang lại sự phấn khởi cho Phi Long.Hiếu và Phi Long đang đùa giỡn vui vẻ bất chợt có tiếng nói vang lên " Hiếu" làm Hiếu giật mình quay đầu lại.Thầy Liêm đang đứng phía sau.Hiếu ngạc nhiên và bối rối.Thầy hỏi:

_ Hôm nay,Hiếu vào đây chơi hả? Hiếu vào đây với ai?

_ Dạ,em vào đây với anh Phi Long.

Sau dó,Hiếu giới thiệu Phi Long với thầy Liêm.Phi Long chủ động đến bắt tay làm quen.Còn thầy Liêm nhìn thấy Hiếu nô đuà vui vẻ với Phi Long,thầy đã hiểu mọi việc.Phi Long chính là người yêu của Hiếu.Hôm nay,không có dạy,Sơn Tùng rủ thầy Liêm đi công viên nước chơi.Thầy Liêm miễn cưỡng đi theo.Không ngờ vào đây,thầy lại gặp Hiếu đang cười đùa với Phi Long.Nhìn ngoại hình Phi Long tướng tá rắn chắc,vạm vỡ,lại mang dáng vẻ rất đàn ông,thầy Liêm cảm thấy mình thua sút Phi Long qúa nhiều.Thầy Liêm dáng người gầy ốm,làm sao bì với Phi Long được.Và tự nhiên thầy cảm thấy buồn vô hạn.Chào Phi LOng,thầy ra ghế đá ngồi một mình,mặc cho Sơn Tùng muốn làm gì thì làm.Chơi một mình cũng chán,thế là Sơn Tùng phải ra về.Thầy Liêm cũng về theo.

Còn Hiếu,sau khi gặp thầy Liêm,Hiếu không còn hứng thú nô đùa nữa làm Phi Long cũng hết vui.Hai người ở lại thêm một lát rồi ra về.Trên đường về,cả hai đều làm thinh lặng lẽ.Ai cũng có một nỗi niềm tâm sự riêng.

Còn thầy Liêm,khi về đến nhà,thầy ngã gục xuống giường không nói tiếng nào.Sơn Tùng ngồi kế bên thầy cũng chẳng buồn để ý đến.Thấy cứ nhớ hình ảnh của Hiếu ở công viên nước.Nhớ cảnh Hiếu cười đùa vui vẻ với Phi Long,thầy buồn da diết.Và thầy chợt nhớ ra rằng chưa bao giờ thầy đi chơi với Hiếu vui vẻ như vầy.Thầy cứ lo dạy suốt ngày.Còn Hiếu lúc trước thì đi học,sau này đi làm.Thầy Liêm chỉ có mấy lần dẫn Hiếu đi siêu thị sắm đồ mà thôi.Mà đó là lúc Hiếu còn là sinh viên.Còn những lần thầy và Hiếu gặp nhau chủ yếu là làm tình.Nghĩ đến đây,thầy giật mình.Có phải vì vậy mà Hiếu không yêu mình? Và Hiếu đã yêu Phi Long có phải do hai người thường xuyên có những cuộc đi chơi vui vẻ như thế?Và những lần Hiếu quan hệ tình dục với mình ,có phải là Hiếu muốn trả ơn?Nghĩ đến đây,thầy Liêm rùng mình.Đang suy tư thì điện thoại reng.Hiếu gọi điện nói muốn gặp .Thầy Liêm cho hay đang ở nhà và bảo Hiếu cứ đến.Thầy cũng muốn gặp Hiếu để nói cho rõ ràng mới được.

Còn Sơn Tùng,nãy giờ ngồi bên cạnh thầy Liêm cũng buồn.Thầy Liêm thì cứ lặng lẽ suy tư đâu đâu chẳng chú ý gì đến Sơn Tùng.Nói thật lòng,Sơn Tùng cũng đâu có ưa gì thầy Liêm.Ngoại hình ốm nhách,làm sao Sơn Tùng thích được?Còn quan hệ tình dục,Sơn Tùng cứ nằm yên,mặc thầy Liêm muốn làm gì thì làm.Thầy Liêm làm tình quá vụng về làm Sơn Tùng chán ngấy.Nhưng vì lời hứa của Bảo Duy nên Sơn Tùng mới phải cố gắng chịu đựng.Sơn Tùng cũng thừa hiểu,đời ca sĩ hát lót,muốn tiến thân thì cần phải có người đỡ đầu.Mà mấy nhạc sị,bầu sô, có ai thèm để mắt đến Sơn Tùng đâu.Nếu có người để mắt đến thì cũng chỉ là lợi dụng thân xác thôi.Mấy tay ấy hứa thì nhiều nhưng cuối cùng thì chẳng được cóc khô gì.Bởi thế,khi Bảo Duy nhờ cậy.Tùng mừng hết lớn.Nếu Bảo Duy mà chịu ra tay thì Tùng có nhiều hy vọng.Nhưng đến khi quen với thầy Liêm rồi,Tùng bắt đầu thấy nản.Nghe thầy Liêm hẹn gặp Hiếu,Tùng đành phải ra về.


Tùng về đựơc một lát thì Hiếu đến.Thầy mở cửa cho Hiếu vào.Nếu như mọi lần,thầy đã đến ôm Hiếu rồi.Nhưng hôm nay,thầy Liêm buồn buồn làm sao đó.Và Hiếu cũng thấy bứt rứt.Muốn nói với thầy cho rõ đuôi đầu nhưng Hiếu chẳng biết nói từ đâu.Một lát sau,thầy cất tiếng hỏi:

_ Anh Long đ1o có phải là người yêu của em không?

Hiếu cúi đầu đáp lí nhí: " Dạ".Thấy Hiếu trả lời tiếng quá nhỏ,thầy vội đến bên cạnh và hỏi:

_ Thế Hiếu xem thầy là gì của Hiếu?

_ Dạ...dạ...dạ....

_ Hiếu nói đi.Sao em không nói ra mà cứ ấp úng vậy?

_ Thì em xem thầy là thầy của em.

_ Thế Hiếu có biết là từ lâu,tôi đã xem Hiếu là gì của tôi không?

Nghe thầy xưng " tôi",Hiếu hốt hoảng.Hiếu vội ôm lấy thầy mà nói:

_ Thầy ơi! Em biết thầy lúc nào cũng rất thương em,cũng rất quan tâm lo lắng đến em.Và em lúc nào cũng rất kính trọng thầy.

_ Hiếu ơi,Hiếu có biết thầy yêu em lắm không? Lần đầu gặp em ở kỳ thi đại học,thầy đã bắt đầu chú ý đến em rồi.Sau đó,thầy luôn quan tâm theo dõi đến em.Khi tra danh sách,biết em đậu đại học,thầy mừng lắm.Nhưng vì khoảng cách thầy trò nên thầy không tiện gặp mặt em.Lúc ấy ,trong lòng thầy cũng khó chịu nhưng thầy cố kềm chế.Nhưng khi biết em không có tiền đóng học phí,nhìn cảnh em thất thểu buồn rầu,thầy mới đến gặp em.Lúc ấy,thầy bắt đầu thương em rồi.Tình cảm của thầy đối với Hiếu như thế nào,Hiếu cũng biết rõ mà .Phải vậy không Hiếu?

_ Dạ,em biết.Em biết thầy rất thương em.

_ Hiếu biết vậy mà sao Hiếu lại yêu Phi Long?

_ Dạ....da....thầy ơi.Chuyện này khó nói quá.Em xin thầy đừng nói đến vấn đề này nữa.Hay là chúng ta hãy.....

Vừa nói,Hiếu vừa mau lẹ cởi quần áo ra.Trên người Hiếu lúc này chỉ còn quần lót.Hiếu nhào đến để cởi đồ thầy ra như thầy đã ngăn lại.Thầy vẫn nói:

_ Hiếu vẫn chưa trả lời thầy.Tại sao Hiếu lại yêu Phi Long?Có phải do Phi Long đẹp trai hấp dẫn hơn thầy?Hay là do Phi Long làm tình một cách điệu luyện,còn thầy làm tình quá vụng về?Có phải vậy không Hiếu?

Hiếu nghe thầy nói thế mà rùng rợn.Sao hôm nay thầy Liêm lại nói vậy?Hiếu lúc này quá bối rối,chỉ còn biết ôm chặt lấy thầy mà nói:

_ Thầy ơi,không phải vậy đâu.Xin thầy đừng nghĩ như thế.

Vừa nói,Hiếu vừa đưa tay vuốt vuốt lấy thầy.Hiếu cứ nghĩ,do hôm nay thầy bắt gặp Hiếu đi chơi với Phi Long nên thầy mới nghĩ quanh nghĩ quẩn như thế.Chứ Hiếu đâu biết rằng hồi nãy trên đừơng về,chính Sơn Tùng đã nói thẳng với thầy Liêm là Phi Long hơn thầy Liêm tất cả mọi mặt từ ngoại hình đến kỹ thuật làm tình.Và Sơn Tùng kết luận là Hiếu yêu Phi Long là phải.Sơn Tùng còn bảo thầy Liêm cách tốt nhất là quên Hiếu đi.Chính những lời nói ác nghiệt của Sơn Tùng làm thầy Liêm tan nát cả cõi lòng.

Sơn Tùng đúng là một kẻ quá dốt nát.Bảo Duy Kêu Sơn Tùng là bằng mọi cách phải chinh phục thầy Liêm,làm sao để thầy Liêm quên hình bóng của Hiếu.Chuyện giữa Phi Long,Hiếu và thầy Liêm vô cùng phức tạp.Sơn Tùng đã chẳng biết gì mà còn nói bậy nói bạ.Sơn Tùng cứ nghĩ Hiếu yêu Phi Long là do Phi Long làm giám đốc,lắm bạc nhiều tiền.Và do Sơn Tùng đã từng lên giừơng với Phi Long,sau đó với thầy Liêm,Sơn Từng mới nghĩ rằng do thầy Liêm thua kém Phi Long mọi mặt nên thầy Liêm mới bị Hiếu bỏ rơi.Bởi thế,Sơn Tùng mới hết sức khuyên răn thầy Liêm hãy cố mà quên Hiếu.Nhưng Tùng càng khuyên ,thầy Liêm càng chết cõi lòng.Bởi thế,khi về đến nhà,thầy đã ngã gục xuống giường.Cũng may nhưng lời nói của Sơn Tùng,Hiếu không hay biết.Nếu Hiếu mà biết ,chắc Sơn Tùng sẽ gặp chuyện không hay rồi.

Lúc này,Hiếu vẫn ôm lấy thầy mà đưa tay vuốt vuốt.Thầy đưa mắt nhìn Hiếu.Thầy thầm nghĩ:"Cơ thể Hiếu vẫn hấp dẫn như ngày nào.Chỉ có điều,cái cơ thể này không còn thuộc về mình nữa.Nó đã thuộc về Phi Long rồi.Trời ơi !Mình đã yêu Hiếu biết bao nhiêu.Thế mà ngày nay phải nhận một kết quả như thế này.Ôi! Còn gì chua xót cho bằng!" Càng nghĩ càng thấy thê lương.Và chính lúc này,Hiếu đã cởi đồ thầy ra.Thầy Liêm cũng mặc kệ,để Hiếu muốn làm gì thầy làm.Và thầy đã nằm yên cho Hiếu tự do tung hoành,tự do nhún nhảy.Hiếu đã hùng hục làm.Tất cả những ngón nghề của thời kỳ làm callboy,Hiếu đều trổ ra hết.Hiếu cố gắng làm,làm cho thầy thật đê mê.Hiếu hy vọng làm như thế,thầy sẽ vơi bớt đựơc nỗi buồn trong lòng.

Thầy Liêm đã xuất tinh.Hiếu lấy khăn lau chùi sạch sẽ cho thầy rồi nằm ụp xuống cạnh bên.Thầy Liêm vẫn nằm nghĩ ngợi đâu đâu.Mấy lần trước,sau những lần quan hệ,thầy đều ôm ấp vuốt ve Hiếu.Có khi thầy bảo Hiếu nằm yên,thầy ngồi dậy ngắm nhìn cớ thể Hiếu.Thầy rất thích nhìn khi Hiếu khỏa thân.Thế mà nay,trên người Hiếu không còn mảnh vải,thầy vẫn không ngó đến .Hiếu biết thầy buồn lắm.Nhưng trước tình cảnh này,Hiếu phải làm sao đây?


avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:05 am


Nằm bên nhau một lúc lâu,thầy mới cất tiếng:

- Hôm nau,Hiếu ở với thầy trong bao lâu? Một lát,Hiếu có phải về không?

_ Dạ, không.Em sẽ ở đây với thầy cho đến sáng mai .

_ Vậy là đêm nay,Hiếu sẽ ở lại đây?

_ Vâng ạ.

_ Và sẽ là đêm cuối cùng mình ở bên nhau phải không Hiếu?

_ Thầy ơi,không phải thế đâu.Khi nào thầy muốn,thầy cứ gọi điện.Em sẽ đến .

_ Thế thầy muốn Hiếu yêu thầy,Hiếu có đáp ứng đựơc không?

Thầy hỏi thế làm Hiếu lúng túng.Lúc này,Hiếu không muốn nói dối thầy nữa.Nhưng nếu trả lời thẳng là Hiếu không yêu thầy,làm sao Hiếu trả lời được.Trời ơi! Giữa thầy và anh Long,Hiếu phải làm sao cho vẹn toàn.Người ta kiếm một người yêu thật lòng không ra.Còn Hiếu được tới hai người.Và chính vì thế,Hiếu mới điên cái đầu.

Thầy lại hỏi tiếp:

_ Hiếu yêu Phi Long từ khi nào vậy?

_ Dạ,em nói thật với thầy.Lúc đầu,em chẳng yêu anh Long.Khi em biết giám đốc Phi Long là gay,em tính quen với ảnh chỉ để lợi dụng ảnh thôi.Vì ảnh là một giám đốc tài giỏi,rất giàu.

_ Ừ,công ty Phi Long không phải là công ty tầm thường.Chính thầy Tiến từng nói,Thanh Vân là người tài giỏi.Thế mà Thanh Vân bỏ công việc ở một công ty nước ngoài về làm cho công ty Phi Long.Điều đó chứng tỏ công ty Phi Long có một sức hút rất lớn.

_ Dạ,chị Vân thì rất giỏi.Và khi về công ty Phi Long,chị Vân có thu nhập rất cao.Em có nghe anh Duy nói,thu nhập của chị Vân mỗi tháng có thể lên tới trăm triệu.

_ Thế lúc đầu ,Hiếu quen với Phi Long với múc đích là để lợi dụng,là để moi tiền của Phi Long?

_ Dạ,em đâu có làm thế.Chính thầy từng dạy em mà,sống là tự phấn đấu vươn lên,không nên lợi dụng làm tiền người khác.Vả lại,anh Phi Long là người rất khôn ngoan tài giỏi.Làm tiền ảnh đâu phải dễ.Bởi thế,từ khi quen ảnh tới giờ,em chưa bao giờ mở miệng xin ảnh một đồng nào.

_ Thế lúc đầu,Hiếu quen với Phi Long với mục đích nào?Hiếu cần gì ở Phi Long?

_ Dạ,cái em cần là học cách làm giàu,học những cái khôn ngoan của anh ấy.Em quen với anh Long chủ yếu là để được anh ấy hướng dẫn cho cách kiếm tiền.Thầy cũng biết rồi đó,hoàn cảnh gia đình em quá thê thảm.Bởi thế,em cần phải có tiền,có thật nhiều tiền để mà lo cho gia đình.Bởi thể,em đã bằng mọi cách phải chinh phục cho được anh Long.

_ Và cuối cùng em đã thành công?

_ Dạ,cũng nhờ thầy,nhờ những quyển sách mà thầy đã mua cho em.Thầy còn nhớ mấy cuốn " Đắc nhân tâm", " Nghệ thuật chinh phục" , " Nghệ thuật ứng xử giao tiếp"......Chính những cuốn sách ấy đã giúp em thành công,đã chinh phục đựơc anh Long.Và thầy ơi,trong thời gian em chinh phục anh ấy,em cũng đã gục ngã.Em cũng đã bị anh ấy chinh phục mất rồi.

_ Thế khi nào Hiếu biết là Hiếu đã yêu Phi Long?

_ Dã,khi anh ấy biết em làm callboy,anh ấy hững hờ với em.Và lúc đó....

Thầy Liêm nghe đến đây bật dậy hỏi với giọng hốt hoảng:

_ Hiếu nói sao? Hiếu nói Hiếu làm callboy hả? Hiếu làm callboy hồi nào vậy? Tại sao thầy không hay không biết gì hết vậy?

Nghe thầy hỏi vậy,Hiếu giật mình.Thôi chết rồi! Hiếu biết mình đã lỡ lời.Phen này khổ rồi.Thầy Liêm vẫn lay người Hiếu mà hỏi tới:

_ Hiếu! Tại sao em không nói?Em hãy nói đi. Em làm callboy hồi nào?Nói!

_Dạ... dạ...,thầy để em nói.Em làm callboy từ hồi còn là sinh viên năm thứ nhất.Chính Gia Bảo đã dẫn dắt em làm callboy.

_ Tại sao em lại làm callboy?

_ Dạ,vì lúc ấy,gia đình em quá thê thảm.Em cần tiền gửi về gia đình.Do đó,em mới....

_ Thế sao lúc ấy em không nói thầy? Lúc ấy,mỗi tháng thầy có thể cho em vài triệu để gửi về gia đình mà.

_ Dạ,thầy đã đóng tiền học cho em.Thầy còn dẫn em đi siêu thị sắm đồ.Thầy đã tốn kém cho em đã quá nhiều.Bởi thế,em không dám làm phiền thầy nữa.Nếu em mà mở miệng xin tiền thầy gửi về gia đình ,như vậy hóa ra em đã lợi dụng thầy rồi.

_ Em sợ mang tiếng lợi dụng thầy nên em mới đi làm callboy.Phải thế không? Ừ,mà Hiếu cũng đẹp trai hấp dẫn lắm.Với một ngoại hình hấp dẫn như thế này,Hiếu đi làm callboy vừa có nhiều tiền,vừa lại đựơc sướng nữa.Quả thật không còn gì sung sứơng cho bằng.

_ Thầy ơi! Em van thầy ,em lạy thầy.Em xin thầy đừng nói với em như vậy.Thầy nói thế,em chịu không nổi đâu.

_ Thầy nói thế,em chịu không nổi.Thế em làm callboy thì thầy chịu nổi phải không?

_ Thầy ơi! Em biết em có lỗi với thầy.Em có lỗi rất nhiều.Xin thầy hãy chửi,hãy mắng em đi!Chứ xin thầy đừng nói như vậy nữa.Em xin thầy mà.

_ Chửi em,mắng em rồi thầy đựơc gì?Sao Hiếu không nghĩ lại cho thầy? Một người mà mình hết lòng yêu thương lại đi làm callboy,đi mang thân xác cho thiên hạ dày vò.Nếu Hiếu là thầy,Hiếu sẽ thế nào?

_ Dạ,em biết em sai rồi.Nhưng dù sao,đó cũng là chuyện quá khứ.Em xin thầy đừng buồn nữa.Từ nay về sau,thầy muốn yêu cầu em như thế nào,em cũng xin nghe lời thầy.

_ Thế nếu thầy yêu cầu em là hãy yêu.Thầy và em yêu nhau,em có nghe theo không?

Nghe thầy nói thế,Hiếu chỉ còn biết làm thinh.Lúc này,trên mặt thầy Liêm đã long lanh vài giọt nước mắt.Hiếu thấy thầy buồn,Hiếu cũng buồn theo.Tình cảnh này mới chua chất làm sao!Và Hiếu chẳng biết làm gì hơn là Hiếu cứ ôm chặt lấy thầy và nói:

_ Thầy ơi!Em xin thầy đừng buồn nữa.Hay là mình quan hệ tiếp đi.Em muốn qua thầy ơi!

Vừa nói,Hiếu vừa rê lưỡi.Thầy Liêm đẩy Hiếu ra và hỏi:

_ Hiếu không yêu thầy.Thế tinh cảm của Hiếu đối với thầy là như thế nào?Và Hiếu làm tình với thầy là mục đích gì?Có phải là Hiếu đang trả ơn thầy đó phải không?

_ Thầy ơi! Em xin thầy đừng nói gì nữa.Mình quan hệ tiếp đi.Em hứng lắm rồi.

Nói xong,Hiếu vội ôm hôn.Nhưng thầy vẫn hỏi tiếp:

_ Sao Hiếu không trả lời?Tình cảm của Hiếu đối với thầy,đó là thứ tình cảm gì?Hay là đối với thầy,Hiếu chẳng có tình cảm gì hết.

_ Dạ,không phải vầy ạ! Lúc nào,đối với thầy,em cũng rất kính trọng.

_ Thế Hiếu kính trọng như thế nào?Hiếu đã không xem thầy như người yêu.Thế Hiếu xem thầy như là người thế nào đối với Hiếu?

_ Dạ...em lúc nào cũng kính trọng thầy.Lúc nào em cũng xem thầy như....

_ Như thế nào? Hiếu nói đi.

_ Dạ,em kính trọng thầy như ba của em.Và lúc nào em cũng muốn xem thầy như một người anh cả .

Trời! Thầy Liêm cay đắng nghĩ trong lòng-Người mà mình hết lòng yêu thương lại xem mình như một người cha,một người anh cả.Xót xa dâng trào,thầy Liêm lúc này chẳng biết nói gì hơn.Thôi thì phận số đã an bày,đành phải chấp nhận thôi.Và thầy Liêm đã chua chát nói với Hiếu:

_ Nếu Hiếu đã xem thầy như một người cha,một người anh cả thì mình đâu còn có thể quan hệ tình dục đựơc nữa,phải vậy không Hiếu?

Vừa nói,thầy Liêm vừa nhỏm người dậy tính mặc quần áo vào.Nhưng Hiếu đã ôm chầm ,kéo thầy nằm xuống.Tay Hiếu đưa đưa vuốt vuốt,miệng vẫn nghẹn ngào:

_ Mình hãy cứ như lúc trứơc đi ạ!Khi nào thầy muốn,thầy cứ gọi điện.Em sẽ đến bên thầy.

_Đến để rồi làm gì? Đến để quan hệ? Nhưng mà cái thầy cần,Hiếu không đáp ứng được.

_ Thì lúc nào,thể xác em cũng thưộc về thầy mà.

_ Nhưng Hiếu đâu có yêu thầy đâu.Hiếu làm thế để mà chi?

Trong lúc này,Hiếu đã cúi xuống ngậm lấy dương vật của thầy.Hiếu biết lúc này,thầy Liêm đã quá buồn chán rồi.Bây giờ có nói gì đi nữa cũng không thể nào làm vơi bớt được những nỗi buồn trong lòng thầy Liêm.Vậy thì cứ quan hệ đi.Kệ.Tới đâu hay tới đó.Hôm nay cố gắng làm sao để thầy đừng nghĩ ngợi lung tung nữa.Nghĩ vậy,Hiếu đã bắt đầu rê lưỡi,bắt đầu liếm nút.Thầy Liêm vẫn nằm trơ trơ mặc Hiếu muốn làm gì thì làm.Thậm chí khi Hiếu ngồi lên nhún nhảy,sự cọ xát va chạm xác thịt cũng không làm thầy phản ứng.Hiếu đã cố gắng làm tất cả mà thầy Liêm vẫn như người hóa đá.Hiếu buồn thảm vô cùng.Một không khí buồn bã đang ngập tràn.Xot xa dâng trào.Nằm bên nhau mà người nào người nấy cũng đều đăm đăm suy nghĩ với bao nỗi sầu.

Trời sụp tối,thầy Liêm và Hiếu đang nằm bên nhau thì có tiếng gõ cửa.Cả hai hốt hoảng ngồi dậy mặc quần áo vào.Thầy Liêm ra mở của.Thế Vỹ bước vào.Nhìn thầy Thế Vỹ,Hiếu ngạc nhiên vô cùng.Cả Thế Vỹ cũng ngạc nhiên khi thấy Hiếu.Còn thầy Liêm cũng giật mình khi biết Hiếu và Thế Vỹ làm chung ở công ty.Nguyên thầy Liêm quen Thế Vỹ qua mạng( do Phi Long và Bảo Duy xếp đặt).Rồi vài lần đi ăn uống với nhau,Thế Vỹ giới thiệu thầy Liêm với Đức Chiến .Và qua Đức Chiến,thầy Liêm quen với Sơn Tùng.

Vào nhà,Thế Vỹ liến thoắng luôn miệng làm Hiếu có vẻ ngại ngùng.Biết thầy Liêm đã quen với Thế Vỹ,Hiếu bèn xin phép thầy ra về.Hiếu muốn tránh mặt để thầy và Thế Vỹ có dịp tự do với nhau.Nếu thầy Liêm và Vỹ có thể yêu thương nhau,đối với Hiếu là điều đáng mừng.Hiện nay,chuyện tình tay ba làm Hiếu quá điên đầu.Hiếu không biết thoát khỏi tình cảnh này như thế nào.Nay Thế Vỹ xuất hiện,Hiếu thầm hy vọng.Hiếu mong rắng mọi việc sẽ được tốt đẹp.

Rời khỏi nhà thầy Liêm,Hiếu chưa muốn về với Phi Long.Hiếu muốn lang thang đâu đó.Đi đâu bây giờ?Chợt nhớ đến Gia Bảo,Hiếu bèn gọi điện rồi phóng
xe đến.

Bảo và Hiếu cùng ngồi bên nhau trong một quán nước gần nhà.Thấy Hiếu trầm ngâm buồn bã,Bảo bèn hỏi thăm.Hiếu thật tình kể rõ đuôi đầu và mong Bảo giúp ý kiến.Lặng lẽ nghe Hiếu nói xong rồi Bảo mới nói:

_ Theo Bảo thấy Hiếu sống với anh Long là hợp lý.Anh Long sẽ là người mang lại hạnh phúc cho Hiếu.Còn thầy Liêm thì quá hiền lành.Mẫu người như thầy Liêm không thể nào mang lại hạnh phúc cho Hiếu được.

_ Dựa vào đâu mà Bảo nói vậy?

_ Thì Hiếu cũng thấy rồi đó.Anh Phi Long cá tính mạnh mẽ,dám công khai mình là gay,dám công khai sống chung với Hiếu.Còn thầy Liêm thì sao?Liệu thầy Liêm có dám công khai sống chung với Hiếu không?Nếu mọi người biết thầy Liêm là gay thì sao?Dư luận từ gia đình,từ nhà trường,từ xã hội dồn đến,liệu thầy Liêm có chịu nổi không?Thầy Liêm là người quá tốt,quá nhân hậu nhưng lại rất yếu đuối.Vì thế,mẫu người như thầy Liêm sẽ không thể mang lại hạnh phúc cho Hiếu được.

_ Lúc trước,anh Long hại Bảo như thế,Bảo không hận sao?Tại sao hôm nay Bảo lại nói tốt cho anh Long vậy?

_ Bảo chỉ nói theo suy nghĩ của mình.Bảo không nói tốt cho ai hết.Còn người hại Bảo thật sự đó chính là lão Tỵ.Thế mà nay Bảo chẳng còn hận lão ta nữa thì làm sao hận anh Long được.Vả lại,chính Bảo đã nhiều lần hãm hại Hiếu kia mà.Hiếu vẫn đâu có hận Bảo .

_ Lúc này,Bảo đổi tính nhiều quá.Bảo hiện nay đâu còn là Gia Bảo thuở xưa?

_ Từ khi làm tình nguyện viên,tiếp xúc với nhiều người cũng mắc bệnh như mình,Bảo mới thấy thời gian qua,mình đã sống quá lạng phí.Lúc ấy,Bảo sống qúa ích kỷ,chỉ biết hưởng thụ và đua đòi,chưa biết bao giờ biết nghĩ cho gia đình.Lúc này,Bảo mới thấy hối hận vô cùng.Trong quảng đời còn lại này,tuy chẳng còn sống được bao lâu nhưng Bảo vẫn cố gắng sống vì mọi người,sống có ích cho xã hội.Hy vọng đến lúc nhắm mắt,Bảo sẽ được thanh thản ra đi.

_ Bảo nói chuyện nghe buồn quá.Hiếu đang buồn mà nghe Bảo nói,Hiếu càng thấy buồn hơn nữa.

_ Thực tế là vậy mà Hiếu.Và điều Bảo ân hận nhất là Bảo đã đánh mất tình cảm của Hiếu.Bảo biết là lúc trước,Hiếu rất yêu Bảo.Đúng vậy không Hiếu?

_ Ừ.Lúc trước,Hiếu yêu Bảo.Hiếu đã xem Bảo như một thần tượng.Tiếc là....

_ Tiếc là Bảo lại không biết tôn trọng tình cảm của Hiếu.Và Bảo lại còn hãm hại Hiếu nữa.Và Bảo hỏi Hiếu điều này.Có phải cái lần Bảo gài bẫy Hiếu để quay camera,lúc đó trong lòng Hiếu vẫn còn có tình cảm với Bảo?

_ Ừ.Lúc đó bị anh Long lạnh nhát,Hiếu như người mất hồn.Gặp Bảo,Hiếu hy vọng có đựoc chỗ bám víu.Không ngờ.....

_ Không ngờ Bảo lại gài bẫy phải không Hiếu?Nói thật lòng là hôm đó,Bảo đã chuẩn bị thuốc mê.Nhưng không ngờ hôm đó lại đưa Hiếu vào bẫy quá dễ dàng.Sau này nghĩ lại,Bảo mới biết là Hiếu còn có tình cảm với mình.Do đó,Bảo mới thấy ray rứt ân hận vô cùng.

_ Thôi,những chuyện đã qua,đừng nhắc lại nữa .Hiện nay,Hiếu đang điên đầu quá.Bảo xem có cách nào giúp đựoc Hiếu không?

_ Hiếu đã nói rõ mọi việc với thầy Liêm rồi.Chắc thầy sẽ bị sốc vô cùng.Cứ để từ từ rồi thầy sẽ bình tĩnh lại.Hiếu nói,hiện nay,thầy mới quen với Thế Vỹ là người làm trong công ty với Hiếu?

_ Ừ.

_ Vậy thì Hiếu nên nhờ Thế Vỹ giúp cho một tay.Nếu Thế Vỹ mà có thể thuyết phục làm cho thầy Liêm quên được Hiếu thì mọi việc sẽ tốt đẹp ngay.

_ Nhưng biết Thế Vỹ có thật lòng với thầy Liêm không?Hay chỉ là quen qua đường?

_ Thì bởi vậy,Hiếu cần phải tác động vào.

_ Tác động như thế nào?Hiếu làm sao có thể ra lệnh đựoc cho Thế Vỹ?

_ Đâu cần phải ra lệnh.Hiếu có thể dùng ngoại hình để điều khiển Thế Vỹ theo ý của mình mà.

_ Dùng cách đó không đựoc đâu Bảo.Rủi anh Long biết đựoc thì phiền lắm.

_ Chứ bây giờ,mối quan hệ tay ba của Hiếu có phiền không vậy?Nếu Hiếu muốn sống hạnh phúc với anh Long thì Hiếu phải để thầy Liêm vui vẻ với người khác.Khi có người khác rồi,thầy Liêm mới có thể từ từ quên đựoc hình bóng của Hiếu.

_ Nhưng mà như vậy,Hiếu phải lên giường với Thế Vỹ sao?Không còn cách nào khác hả Bảo?

_ Theo Bảo nghĩ thì không còn cách nào khác đâu.Với tình cảnh hiện nay của Hiếu chỉ còn cách ấy thôi.

_ Thôi,chuyện đó để Hiếu từ từ suy nghĩ lại.

Sau đó,Hiếu trò chuyện với bảo thêm vài câu vớ vẩn nữa rồi về.

Còn thầy Liêm,khi Hiếu về rồi,thầy cũng chẳng vui vẻ gì.Đêm nay,ngủ chung với Thế Vỹ nhưng thầy Liêm cứ mãi đăm chiêu,suy nghĩ đâu đâu.Hình bóng của Hiếu vẫn cứ lẩn quẩn trong đầu.Biết Hiếu không yêu mình,thầy buồn lắm.Nhưng phải làm gì đây trước cảnh tình này?Không lẽ ép buộc Hiếu phải yêu sao?Chợt nhớ đến việc Hiếu đã từng làm callboy,lòng thầy quặn thắt.Tại sao Hiếu làm callboy mà mình không hay biết gì nhỉ?Thầy Liêm còn nhớ,thầy thường xuyên kiểm tra việc học hành của Hiếu mà.Chỉ có năm đầu là Hiếu thi lại thôi.Còn mấy năm sau,Hiếu học tốt mà.Những cuốn sách thầy mua ,Hiếu đều đã đọc hết.Khi hỏi,Hiếu đều trả lời trôi chảy mà.Còn ngoại ngữ Anh Văn,khi thầy Liêm kiểm tra,Hiếu đều đạt yêu cầu.Vậy Hiếu làm callboy vào thời gian nào nhỉ? Làm sao Hiếu có thể vừa làm callboy,vừa học tốt được?Quả thật là khó hiểu! Mai mốt gặp lại,phải hỏi rõ mới được.

Qua ngày hôm sau,thầy Liêm gọi điện nhưng Hiếu nói Hiếu rất bận,không thể đến được,hẹn lại bữa khác.Mấy ngày sau,thầy Liêm gọi,Hiếu vẫn trả lời thế.Đến khi thầy Liêm bực mình,Hiếu mới đến.Lúc này,Hiếu cũng bận rộn lu bù.Việc xây khách sạn của Bảo Duy vẫn chưa xong.Đã thế,Bảo Duy lại chuẩn bị khai trương nữa.Rồi việc công ty.Đã thế,lúc này,Hiếu lại chạy lo giấy tờ nhà cho Phi Long nữa.Nguyên là mẹ Đức Chiến cũng có người bà bạn rơi vào tình cảnh như gia đình Đức Chiến.Cũng vẫn màn anh em đấm chém nhau tranh giành ngôi nhà hương hỏa do ông bà để lại.Căn nhà ấy cũng do vướng bận di chúc nên không thể bán được.Vì vậy, Đức Chiến mới giới thiệu cho Bảo Duy.Kỳ này,Bảo Duy không mua mà để Phi Long mua.Và Hiếu đang phải chạy lo thủ tục giấy tờ.Công việc bù đầu là thế nên Hiếu không thể đến với thầy Liêm được.Đã thế,Hiếu cũng không muốn gặp mặt thầy Liêm nhiều nữa.Gặp nhiều rồi đâm khó xử về sau.Hiếu cũng đã gặp Thế Vỹ rồi.Hiếu cũng mong giữa thầy Liêm và Thế Vỹ sẽ phát sinh tình cảm.

Khi Hiếu đến,thầy Liêm mới mang những băn khoăn thắc mắc trong lòng ra hỏi.Và Hiếu đã trả lời rõ ràng mọi việc.Hiếu nói rằng trong thời gian làm callboy,Hiếu vẫn cố học.Dù mệt mỏi đến cỡ nào,như khi nghĩ đến thầy là Hiếu cố mà học.Hiếu không muốn uổng phí những đồng tiền mà thầy Liếm đã đóng học phí.Nghe Hiếu kể lại chuyện xưa,thầy Liêm buồn vô hạn.

Thầy Liêm và Hiếu đang trò chuyện với nhau thì Đức Chiến đến.Thấy Hiếu,Chiến vô cùng lúng túng.Còn Hiếu cũng ngạc nhiên lắm.Trò chuyện thêm đôi câu,Hiếu từ giã ra về.


avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:05 am


Khi Hiếu về rồi,thầy Liêm và Đức Chiến trò chuyện với nhau.Thầy Liêm hỏi Chiến về Hiếu.Và những gì Chiến biết được đều kể cho thầy Liêm nghe.Thầy Liêm hỏi Chiến biết vụ Hiếu làm callboy không và Chiến đã gật đầu.Thấy vậy,thầy Liêm thoáng buồn.Chuyện Hiếu làm callboy,ai cũng biết,thế mà mình lại chẳng hay biết gì.Và những gì Hiếu đã trải qua,nghe thật buồn lòng.Vụ Hiếu bị Hoàng Nam làm nhục,làm cho tơi tả,khi nghe Chiến kể,thầy Liêm thấy nát lòng.Đời Hiếu bị bầm dập là thế,vậy mà mình chẳng giúp gì đựoc cho Hiếu.Quả thật,thầy liêm thấy mình sao mà vô tình quá,sao mà hững hờ quá.Và so với Phi Long,thầy Liêm thấy mình còn thua kém Phi Long nhiều quá.Nghĩ đến đây,thầy Liêm thấy xót xa trong lòng.Càng nghĩ càng thấy buồn.


Gần một tháng trôi qua.Không khí ú ám giữa ba người Hiếu,Phi Long và thầy liêm vẫn chưa được giải tỏa.Cả Hiếu và Phi Long đều vào công ty với khuôn mặt buồn bã.Công việc của công ty lúc này nhiều vô kể,đủ thứ việc.Còn bên ngoài,công việc cũng ngập đầu.Khách sạn của Bảo Duy dù chưa xong cũng đã khai trương mở cửa đón khách.Hai tầng trên cùng đang vào thời kỳ trang trí nột thất.Còn các tầng dưới thi có thể cho khách vào thuê đựoc rồi.Khách mướn phòng chủ yếu là đám gái gọi,trai gọi,ca ve,vũ nữ ,người mẫu.Vì chưa xây xong nên Bảo Duy cho khuyến mãi giảm giá,40.000 VND/1h phòng máy lạnh.Phía trước hoạt động cho thuê phòng,phía sau thì để vật liệu xây dựng.Theo kế họach của Phi Long nên Bảo Duy đã cho thuê phòng rầm rộ.Đợi khi xây xong là rao giá bán luôn.Bởi thế,cần có khách đông đúc thì khách sạn mới bán được giá cao.


Còn căn nhà Phi Long mua,Hiếu đã chạy xong giấy tờ .Và căn nhà đó.Phi Long đứa vào trung tâm môi giới địa ốc rao bán.Đã thế,lúc này,còn có người đến nhờ Bảo Duy thu nợ dùm.Và vụ này,Bảo Duy đã cho Hiếu cùng với Năm Thẹo giải quyết.Bảo Duy lúc này chỉ chú tâm vào khách sạn của mình.Đồng thời,cũng tranh thủ kiêm thêm vài vụ lai rai với chị Thanh Vân.

Thấy Phi Long làm việc uể oải,Duy cũng lo lắm.Chuyện tình cảm của Phi Long thật quá phức tạp.Bởi thế,Bảo Duy cứ hỏi thăm Sơn Tùng,Đức Chiến,Thế Vỹ về chuyện thầy Liêm.Chính vì thế,khi ở công ty,Bảo Duy hay cho gọi Thế Vỹ đến để hỏi chuyện.Và chính Thế Vỹ đã gợi ý với Bảo Duy rằng nên cho thầy Liêm hưởng thụ.Cần phải cho thầy Liêm quan hệ với nhiều trai đẹp .Như vậy,dần dần thầy Liêm sẽ quên Hiếu.Kế hoach của Vỹ được Bảo Duy chấp nhận.Thế là,Vỹ thường dẫn thầy Liêm đến chỗ Đức Chiến để tìm trai đẹp.Vỹ một người,thầy Liêm một người.Tiền bạc thì Chiến đến tính với Bảo Duy.Thế là nhờ vụ này,Thế Vỹ (vốn là người mê trai) tha hồ mà hưởng thụ,mà làm tình với nhiều trai đẹp.

Đêm nay,Hiếu ở bên cạnh Phi Long.Hai người quan hệ ân ái với nhau nhưng Hiếu quá thờ ơ,để Phi Long muốn làm thì làm.Thậm chí,khi Phi Long banh hai chân của Hiếu ra để nhấp,Hiếu vẫn hững hờ.Biết Hiếu vốn là người có máu dâm,mấy lần trước,quan hệ với nhau là Hiếu nhiệt tình lắm.Thế mà nay,nhìn Hiếu như thế,Phi Long cũng nản lòng.Vì thế,Phi Long không nhấp nữa mà nằm xuống bên cạnh Hiếu.Phi Long hỏi:

_ Hiếu đang nghĩ gì vậy?

_ Em đâu có nghĩ gì đâu anh.

_ Hiếu nói dối.Làm tình với anh mà Hiếu hững hờ quá.Hiếu đang suy nghĩ gì vậy?Phải Hiếu đang nghĩ về thầy Liêm?

_ Dạ.

_ Nằm nên anh,làm tình với anh mà em vẫn nghĩ đến thầy Liêm?

_ Em thấy thầy chịu nhiều thiệt thòi quá,em không biết tính sao nữa.Thầy Liêm lúc này buồn lắm,em lo lắm.Không biết làm sao để thầy Liêm hết buồn.

_ Thì em cần phải tránh mặt thầy Liêm một thời gian để thầy Liêm từ từ quên .Anh nghe em nói,lúc này thầy Liêm có quen với Đức Chiến,Thế Vỹ,Sơn Tùng mà,phải không em?

_ Dạ,phải.Nhưng sao em thấy thầy Liêm vẫn còn buồn.

_ Cái này cần phải có thời gian Hiếu à.Đâu thể gấp được.Phải để từ từ rồi thầy Liêm sẽ trở lại bình thường.

_ Em cũng hy vọng là thế.

Và Phi Long trò chuyện với Hiếu thêm một lát nữa.Sau đó,cả hai người ôm nhau mà đi vào giấc ngủ.Trong giấc ngủ,Hiếu toàn mơ thầy thầy Liêm với một đôi mắt u sầu.Một giấc mơ buồn quá !


Tối nay dạy xong,thầy Liêm không về mà lại ghé quán ngồi nhâm nhi vài chai bia.Thầy Liêm không biết mình đang uống bia hay uống những giọt đắng.Đang buồn,muợn bia để quên đi nỗi buồn.Nhưng bia vào thì đã buồn lại càng buồn hơn.Mỗi lần nghĩ đến Hiếu là lòng lại ngập tràn nỗi sầu.Hiếu đã nói là Hiếu yêu Phi Long .Sự thật là thầy Liêm tan nát cõi lòng.Một sự thật quá phũ phàng .

Ngồi uống bia,hết chai này thì khui chai khác.Hết đá thì kêu phục vụ châm đá vào.Hết mồi thì kêu dĩa mồi khác.Cứ thế mà lai rai,mà gặm nhấm nỗi sầu.Đang ngồi uống một mình thì điện thoại reng." Ai vậy cà? Có phải là Hiếu gọi không?" Vừa lẩm bẩm,thầy Liêm vừa lấy máy ra nghe.Thì ra là Đức Chiến gọi.Thâỳ Liêm cho Đưc Chiến hay thầy đang ngồi uống bia một mình.Nếu Chiến rảnh thì đến đây.

Một lát sau,Chiến đến.Thầy thầy Liêm,Chiến bèn nói:

_ Anh Liêm đi dạy rồi mà sao không về?Sao lại ngồi đây một mình uống bia vậy?

_ Không uống bia thì biết làm gì bây giờ?

_ Sao anh không về nhà? Khuya rồi,em đưa anh về nhá.

_ Về nhà hả?Về để làm gì? Hiếu có ở đó đâu mà về?Về nhà bây giờ chỉ tràn ngập nỗi sầu.

_ Thì anh cứ về đi.Không có Hiếu thì sẽ có em.Em sẽ đưa anh về.Chứ anh xỉn thế này mà đi xe máy về một mình thì nguy hiểm lắm.

_ Anh chưa xỉn đâu.Em hãy ngồi xuống đây,uống hết với anh ly bia này.

_ Em uống hết ly bia này rồi anh về với em nhé

_ Ừ.

Thế là Chiến uống cạn ly bia.Thầy Liêm lại ép Chiến cụng ly thêm vài lần nữa.Đến khi thầy quắc cần câu,Chiến đưa thầy Liêm về.Lúc này,thầy Liêm đã chân này đá chân kia,đi đứng loạng choạng.Chiến phải đỡ thầy Liêm rồi ra kêu taxi đưa thầy Liêm về.Còn xe máy gửi lại quán.

Về đến chung cư,Chiến nhờ anh tài xế taxi cùng với chiến phụ đưa thầy Liêm lên lầu.Đến nơi,Chiến lấy chìa khóa trong túi quần thầy Liêm và mở cửa.Đưa thầy Liêm vào,đặt thầy Liêm lên giường,Chiến mệt rã người.Còn anh tài xế nhận tiền xong đã đi xuống.Lúc này,chỉ có thầy Liêm và Chiến.Thầy Liên lúc này hết biết rồi.Hơi bia nồng nặc,miệng cứ lè nhè.Thấy Chiến, lại tưởng là Hiếu,thầy thều thào:

_ Hiếu! Tối nay em ở đây với thầy nhé?Hãy về sống chung với thầy nhe Hiếu.

Nghe thế,Chiến thoáng buồn.Thời gian vừa qua,tiếp cận với thầy Liêm,Chiến đã biết đựơc thầy yêu Hiếu như thế nào.Và Chiến cũng biết đựơc chuyện tình giữa Hiếu và Phi Long.Hiếu đựơc một lúc tới hai người yêu tha thiết.Còn Chiến?Nghĩ đến đây,lòng man mác buồn.Quen biết nhiều ,thế mà đến nay chưa có một người nào thương Chiến thật sự.Lúc quen,ai cũng nói tòan những lời lẽ ngọt ngào.Nhưng chỉ một thời gian,tình như cơn gió thoảng qua.Đừơng ai ngừơi đó đi.Chuyện tình coi như kết thúc.Ngay như lúc gia đình Chiến gặp chuyện mà cũng chẳng nhờ vả được ai.Cuối cùng Chiến phải nhờ đến Hiếu để đựơc Bảo Duy giúp.Và vụ đó,Chiến cũng biết Bảo Duy sẽ kiếm được khẳm bạc.Nay Chiến quen thầy Liêm theo sự sắp xếp của Bảo Duy.Nhưng dần dần,Chiến đã cảm mên thầy Liêm rồi.Thầy tuy không đẹp trai nhưng tánh tình qua thật thà.Chiến cũng biết thầy Liêm yêu Hiếu rất chân tình.Nhưng Hiếu thì...Nghĩ đến đây,Chiến thầm nhủ: " Nếu mình được một ngừoi yêu mình thật lòng như thầy Liêm yêu Hiếu thì hạnh phúc biết bao."

Trong lúc Chiến đang miên man suy nghĩ thì thầy Liêm bất chợt ngóc đầu dậy và ói.Thầy ói mửa lênh láng.Chiến phải dọn dẹp .Sau đó,Chiến cởi đồ thầy ra,lau người sạch sẽ và mặc đồ khác vào.Thấy Liêm lúc này vẫn còn lãi nhãi gọi tên Hiếu.Chiến cởi đồ ra và nằm xuống kế bên.Bóng tối phủ trùm,hai người đã đi vào giấc ngủ.

Trong đêm ấy,Hiếu nằm bên cạnh Phi Long mà vẫn luôn nghĩ về thầy .Mấy ngày nay,Hiếu luôn hỏi thăm thầy qua Chiến và Thế Vỹ.Căn nhà Phi Long đã bán xong.Chiều nay,Phi Long mới vừa nhận được tiền tại ngân hàng.Bán căn nhà này,tính ra Phi Long lời hơn trăm lượng .Và Phi Long đã chuyển 20.000 USD vào tài khỏan của Hiếu.Nhận được một số tiền lớn,Hiếu mừng vô kể.Và lúc này đây,Hiếu lại nghĩ đến thầy Liêm.Thấy Hiếu vẫn cứ đăm chiêu suy nghĩ,Phi Long bèn hỏi:

_ Sao khuya rồi mà em còn chưa ngủ?Em đang nhớ đến thầy Liêm?

_ Dạ.Em lo cho thầy quá.Phải chi thầy khó khăn,em sẽ chuyển tiền cho thầy.Đằng này thầy lại cần.....

_ Chuyện đã đến thế này rồi,Hiếu phải để cho thầy từ từ nguôi ngoai nỗi buồn.Anh nghĩ,có Chiến và Thế Vỹ,chắc thầy cũng sẽ mau chóng trở lại bình thường .Thoi khuya rồi,ngủ đi em.

Nói xong,Phi Long chồm lên,đặt vào đôi môi Hiếu một nụ hôn ngọt ngào.Sau đó,hai người từ từ đi vào giấc ngủ.

Tờ mờ sáng ,Phi Long dậy rồi.Hiếu vẫn còn ngủ.Nhìn Hiếu ngủ,Phi Long thoáng chạnh lòng.Thời gian vừa qua,Hiếu cứ lo nghĩ cho thầy Liêm làm Phi Long cũng héo hắt buồn.Phi Long thầm nghĩ,giá như lúc trước thì hay biết mấy.Thỉnh thoảng Hiếu đến nhà thầy Liêm.Sau đó thì hiếu rất ngoan ngõan,luôn tìm cách chìu chuộng Phi Long.Còn giờ thì,Hiếu lúc nào cũng héo hắt âu sầu.Thậm chí khi nhận được 20.000 USD,Hiếu vui thì có vui đó.Rồi cũng nhớ đến thầy,Hiếu trở lại trạng thái buồn bã.Không khi lúc này buồn quá.

Sáng nay,khi Hiếu đang ngồi làm việc thì nhận đựơc điện thoại.Ba Hiếu đã ngất xỉu,phải vào bệnh viện cấp cứu.Nghe xong điện thoại,Hiếu rụng rời tay chân.Lòng Hiếu lo lắng vô cùng.Phi Long thấy thế bèn hỏi.Hiếu thuật lại mọi chuyện.Lòng Hiếu lúc này nóng như lửa đốt. Hiếu chỉ múôn bay về ngay lập tức,xem ba đã như thế nào.Phi Long bèn khuyên Hiếu hãy bình tĩnh,bảo Hiếu hãy gọi điện về quê nói với người ở dưới rằng bằng mọi cách,hãy chuyển ba Hiếu lên Sài gòn,càng sớm càng tốt.Lòng Hiếu rối bời.Phi Long bảo sao,Hiếu làm vậy.Hiếu lúc này chỉ muốn mau chóng biết ba như thế nào mà thôi.


Cuối cùng ba Hiếu cũng đã được chuyển lên Sài Gòn.Sau khi chụp hình xét nghiệm máu,bác sĩ cho biết ba Hiếu đã bị ung thư phổi thời kỳ cuối.Hiếu nghe muốn choáng váng mặt mày.Thì ra thời kỳ nghèo khổ,ba lao lực quá độ nên mắc bệnh.Tuy thế.chưa bao giờ ba vào bệnh viện khám (sợ tốn tiền).Cứ đau bệnh là ra các y sĩ mua thuốcc là xong.Bởi vậy,đến giờ thì.....Bác sỹ đã lắc đầu.Hiếu nói với các bác sĩ cố gắng chữa,tốn bao nhiêu cũng được.Nhưng bác sỹ bảo,bệnh tình của ba nặng lắm rồi,chỉ có thể cầm cự sống thêm một thời gian nữa thôi.Hiếu nghe mà tê tái lòng.

Đêm ấy,về nằm bên Phi Long,Hiếu đã khóc.Cứ nghĩ đến ba là ruột đau quặn thắt.Ngày xưa vì nghèo nên mẹ Hiếu phải qua đời.Còn ngày nay,Hiếu đã có tiền rồi mà vẫn không thể chữa khỏi bệnh cho ba.Đời Hiếu sao mà cay đắng quá!Hiếu cố gắng kiếm tiền là để lo cho ba mẹ.Thế mà mẹ đã mất rồi,còn ba lại sắp ra đi.Vậy Hiếu kiếm tiền để làm gì?Lo cho ai?Nghĩ đến đây mà thấy uất nghẹn.Mặc cho Phi Long hết lòng an ủi nhưng Hiếu vẫn thấy cay đắng nghẹn ngào.

Lúc này,Tài đã được Phi Long cho nghỉ phép( vẫn ăn lương) để vào bệnh viện chăm sóc cho ba Hiếu.Tuy thế,Hiếu vẫn không an tâm.Hễ có thời gian rảnh là Hiếu lại chạy vào với ba.Và đã nhiều đêm,Hiếu ngủ luôn ở bệnh viện.Vì thế,Hiếu không còn thời gian rảnh để ghé thăm thầy .Vào công ty,gặp Thế Vỹ,Hiếu mới hỏi thăm tin tức về thầy Liêm.

Ba Hiếu thì đang nằm bệnh viện.Còn thầy Liêm lại không hay biết gì.Mấy lần gọi điện nhưng Hiếu đều nói hiện nay rất bận,không thể đến với thầy được.Thế là thầy lại hiểu lầm,tưởng Hiếu muốn tránh mặt.Vì nghĩ thế nên thầy u uất chán nản.Và thầy lại mượn bia rượu để giải sầu.Mà rượu vào thì sầu lại càng thêm sầu.Càng uống bia chừng nào,thầy lại càng nhớ đến Hiếu.thầy nhớ Hiếu vô cùng..Và cũng vì bia rượu mà đôi khi đi dạy,thầy lại đến trễ.Tác phong của thầy không còn như lúc trước.Mọi lần,thầy dạy thêm bên ngoài ở ba trung tâm.Thế nhưng vì rượu bia,một trung tâm đã ngưng hợp tác .Thầy chỉ còn dạy ở hai trung tâm.

Thấy thầy Liêm lúc này sa sút quá,Chiến lo lắm.mặc dụ rất cố gắng nhưng Đức Chiến chẳng thể nào khuyên được thầy Liêm.Chiến biết bây giờ chỉ có một người có thể khuyên được thầy,đó là Hiếu.Nhưng khi Chiến nói ý định này ra với Bảo Duy và Phi Long thì Bảo Duy giãy nãy lên.Bảo Duy nói:

_ Nếu bây giờ Hiếu biết thầy Liêm như thế này,Hiếu sẽ trở lại với thầy Liêm ngay lập tức.Bởi vậy,bằng mọi giá,không thể cho Hiếu hay .

Phi Long cũng nhận thấy Bảo Duy nói có lý.Và Bảo Duy nói với Chiến hãy bằng mọi cách mà khuyên cho được thầy Liêm.Sau đó,Bảo Duy còn đi gặp Thế Vỹ.Bảo Duy hỏi Thế Vỹ việc Duy nhờ tới đâu rồi? Thế Vỹ nói khó quá,trong lòng thầy lúc nào cũng chỉ nghĩ đến Hiếu thôi.Bảo Duy kêu Thế Vỹ hãy cố gắng lên.Nếu thành công sẽ có thưởng.Lúc này,Thế Vỹ mới giở trò ỡm ờ,nói gần nói xa,đại khái muốn cùng Bảo Duy lên giường .Nhưng Thế Vỹ không dám nói thẳng,chỉ nói xa nói gần.Nghe Thế Vỹ nói,bảo Duy hiểu ý liền.Trong đầu Duy nghĩ nhanh:" Bây giờ mình cứ hứa đại với nó.Sau này mình không đồng ý,coi nó dám làm gì mình.Thằng này thật quá đáng!Nếu như lúc trước,nó ỡm ờ kiểu đó là ăn bạt tay rồi".Nghĩ thế,Bảo Duy cười nói:

_ Muốn lắm hả?Nhưng phải làm cho xong việc đi.Xong việc rồi thì sẽ cho thoải mái.Chứ chưa làm được gì hết mà đã đòi hỏi rồi?

_ Anh Duy hứa rồi đó,anh nhớ đấy.Mà em nói thật lòng,anh Duy nhìn đẹp trai hấp dẫn lắm! Em muốn ngắm nhìn anh Duy hết sức.

_ Muốn nhìn hả? Chuyện đó đâu có gì khó.Chủ nhật này đi bơi đi.Lúc đó tha hồ mà ngắm nhìn.Nhưng nói trước,vào trong hồ bơi,Vỹ chỉ được ngắm nhìn.Cấm động tay động chân,sờ mó.Đồng ý chứ?

_ Dạ.

Nghĩ tới việc được đi bơi với Bảo Duy,Thế Vỹ vô cùng khoái chí.Thế Vỹ đúng là mê trai.Cái tật xấu ấy đã làm cho Thế Vỹ không được đề bạt thăng chức mặc dù Vỹ rất có tài.Thế mà vẫn không bỏ.


avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:05 am


Hiếu lúc này đầu óc quá căng thẳng.Bệnh của ba làm Hiếu rối trí.Thêm nữa,công việc lúc này cũng khá nhiều.Vì thế,mấy lần thầy Liêm gọi điện,Hiếu đều từ chối không đến.Tuy nhiên,khi gặp Thế Vỹ và Đức Chiến,Hiếu đều hỏi thăm về thầy.Mấy lần gặp Hiếu,Chiến muốn nói rõ sự thật cho Hiếu nghe nhưng lại không dám.Chiến sợ Bảo Duy nổi giận.Bảo Duy mà nổi sùng lên thì công việc làm ăn của Chiến sẽ bị ảnh hưởng liền.Bởi thế,khi Hiếu hỏi,Chiến đều trả lời là thầy Liêm lúc này có vẻ khả quan hơn lúc trước.Thế Vỹ cũng trả lời như thế.Vì vậy,Hiếu cũng an tâm không đến gặp mặt thầy.Hiếu nghe theo lời Phi Long là tạm tránh mặt thầy một thời gian để cho thầy từ từ quên đi nỗi buồn.Vả lại,lúc này Hiếu đã để hết tâm trí vào bệnh tình của ba,đâu còn nghĩ ngợi nhiều về thầy Liêm.

Tối nay,không có giờ dạy,thầy Liêm gọi điện cho Hiếu nhưng Hiếu vẫn nói bận,không đến được.Trước đó,nhiều lần Hiếu cũng đã từ chối như thế.Và lần này,mặc dù thầy Liêm rất tha thiết nhưng Hiếu vẫn không đến.Nghĩ Hiếu không muốn gặp lại mình nữa,thầy Liêm suy sụp.Tâm trạng thầy rối bời.Tại sao Hiếu lại cứ cố tình tránh mặt như thế?Quả thật không hiểu nổi.Trong tâm trạng đớn đau,thầy Liêm lại ra quán nhậu.Đức Chiến,Thế Vỹ,Sơn Tùng đều mắc bận.Thế thì thầy Liêm đành nhậu một mình vậy.

Bia cứ rót,mồi cứ gắp và giọt sầu vẫn cứ tuôn ra."Tại sao càng uống,mình lại càng buồn như thế này?" Thầy Liêm tự đặt ra câu hỏi và không trả lời được.Thế là thầy lại cầm ly bia lên mà uống.Một ly...một ly...rồi lại một ly....Bía cứ vào,vào đi để mà quên hết tất cả,quên hết cuộc đời.Thầy Liêm muốn quên Hiếu mà vẫn không quên được.Hình ảnh của Hiếu cứ thấp thoáng ẩn hiện quanh đây.Thầy làm sao quên đựơc hình ảnh một cậu học trò rụt rè đến xin thầy tiền để mua vé xe về quê,hình ảnh một sinh viên mặt buồn rười ruợi khi không có tiền đóng học phí,hình ảnh ngây thơ của Hiếu khi cùng thầy vào siêu thị hay bài thơ Hiếu tặng nhân ngày 20.11. Tại sao những hình ảnh này cứ bám mãi vào đầu?Nhưng hình ảnh mà thầy Liêm không cách nào xóa được trong tâm trí.Tại sao thế này?Và cứ mỗi lần đặt câu hỏi tại sao,thầy lại uống một ly.Và tại sao Hiếu lại cứ tránh mặt như thế?Thầy biết là Hiếu yêu Phi Long.Thầy đâu có bắt buộc Hiếu phải xa Phi Long đâu.Tại sao Hiếu lại không đến?Hiếu sợ gì?Không lẽ Hiếu sợ thầy sẽ tìm cách chia rẽ giữa Hiếu và Phi Long?Trời ơi! Sao lại thế này?Thầy chỉ muốn gặp mặt để trò chuyện thôi mà.Thế mà Hiếu vẫn không đến.Thật là chua chát quá! Và càng đớn đau chua chát,thầy Liêm càng nốc bia vào.Thầy Liêm cứ uống,uống cho đến khi nào quên được Hiếu thì thôi.

Uống đã quá nhiều rồi mà vẫn không vơi được nỗi buồn,thầy Liêm chợt nảy ra ý nghĩ là đến gặp mặt Hiếu.Thầy Liêm muốn gặp mặt Hiếu lần cuối cùng.Nói chuyện đâu đó cho rõ ràng rồi thầy sẽ không đến nữa.Mở bóp,thầy tìm thấy mảnh giấy ghi lại đia chỉ chỗ ở của Hiếu.Nét chữ của Hiếu còn đây,còn ghi trên mảnh giấy.Thế mà con người Hiếu đã xa cách vời vợi.

Tính tiền xong,thầy ra lấy xe để đi đến nhà Hiếu.Cầm tờ giấy,lẩm bẩm địa chỉ,thầy nổ máy.Xe từ từ lắn bánh.Nhưng lúc này,do uống quá nhiều,thầy đã xỉn quá rồi.Và trong một lúc không làm chủ đựơc tay lái,thầy đã đâm đầu vào xe tải.Một tai nạn giao thông xảy ra.Thầy Liêm từ giã cõi đời.Trong túi áo thầy còn ghi lại đia chỉ và số điện thoại nơi Hiếu ở.


Đám tang thầy Liêm khá buồn bã.Nhìn quan tài,Hiếu mấy lần muốn ngất.Thấy Hiếu cứ vật vã bên quan tài,gia đình thầy Liêm bắt đầu nghi ngờ.Họ đã thầm đoán mối quan hệ giữa Hiếu và thầy Liêm là một mối quan hệ không bình thường.Lúc này,Hiếu như người chết rồi,không còn giữ ý tứ gì nữa.Mặc cho gia đình thầy Liêm tỏ ý nghi ngờ,Hiếu cứ gục đầu bên quan tài mà nức nở nghẹn ngào.Mấy lần thầy Liêm gọi điện,Hiếu đều từ chối không đến.Hiếu muốn tránh mặt thầy một thời gian .Hy vọng thời gian sẽ làm thầy vơi đi nỗi buồn.Không ngờ giờ thầy đã ra người thiên cổ.Hiếu không được gặp thầy nữa rồi.Trời ơi!Sao mà chua xót quá!Thầy ơi! Một tiếng gọi thầy thảng thốt từ trong tâm khảm.Sao thầy chưa gì lại từ bỏ trần thế ra đi?Lúc này,Hiếu mới thấy hối hận vô vàn.Phải chi Hiếu đừng tránh mặt thầy,phải chi Hiếu khéo léo hơn,phải chi...phải chi....thì thầy đâu phải từ trần.Nghĩ đến thầy là đầu óc của Hiếu cứ quay cuồng cả lên.

Nhìn Hiếu vật vã,Chiến cũng buồn lắm.Hôm ấy,thầy Liêm gọi điện,Chiến mắc công việc nên không tới.Mấy lần trước,thầy Liêm hay ghé quán bia .Cứ nhớ đến Hiếu là thầy Liêm lại uống thật nhiều.Những lần ấy,có Chiến bên cạnh,Chiến đều kêu taxi đưa thầy về.Thế mà hôm bữa vì kẹt công việc,Chiến không đến được thì thầy Liêm lại xảy ra tai nạn.Ôi! Thật là xót xa,chua chát.Nghĩ đến thầy Liêm,Chiến thấy ngậm ngùi.Thầy Liêm quá hiền,quá chân tình.Chiến rất mong có được một người thương mình thật sự như thầy Liêm thương Hiếu.Chiến gần gũi bên thầy,an ủi nhưng lúc thầy buồn rầu.Chiến hy vọng từ từ sẽ được thầy Liêm chú ý đến.Chiến cũng rất muốn có được một người yêu mình thật lòng.Thế mà nay,thầy Liêm đã ra đi mãi mãi.Chiến cũng thấy xót xa trong lòng.

Sau đám tang thầy Liêm,Hiếu đã đến gặp Chiến.Hiếu hỏi :

_ Chiến này,bộ mấy lúc gần đây,thầy Liêm hay đi nhậu lắm hả?

_ Ừ.Cứ mỗi lần buồn Hiếu,thầy lại đi nhậu.Thầy muốn mượn men cay để quên đi hình ảnh của Hiếu.Và mỗi lần như thế,thầy đều say quắc cần cẩu.Mấy lần trước,em đều kêu taxi đưa thầy Liêm về.Nhưng hôm bữa do kẹt công việc không đến.Thật không ngờ,tai nạn đã xảy ra.Thầy Liêm đã qua đời.Lúc này,em vô cùng hối hận.Em thành thật xin lỗi anh .

_ Thế sau mấy lần trước,Chiến không nói cho mình biết việc thầy Liêm hay xỉn?

_ Dạ,anh Bảo Duy và anh Phi Long không cho nói.Anh Duy nói,anh Hiếu mà biết đựơc thì anh Hiếu sẽ trở về với thầy liêm ngay lập tức.Vì thế,anh Duy không cho em nói.

Hiếu nghe thế mà đau đớn lòng.Thầy Liêm đã như thế mà Hiếu chẳng hay biết gì.Phải chi Hiếu ở bên cạnh,Hiếu sẽ khuyên thầy thì ngày nay đâu xảy ra cớ sự như vày.Chuyện đã đến nước này,Hiếu đâu thể trách ai được.Có trách là trách tại Hiếu qua vô tình nên giờ mới ôm hận ngàn thu.


avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:05 am


Về gặp Phi Long,Hiếu bèn hỏi:

_ Việc thầy Liêm buồn rầu rồi mượn bia giải sầu,anh biết sao không cho em hay?Phải chi em hay thì đâu có ra cớ sự như vầy.

_ Thì tại vì anh sợ....

_ Anh sợ em sẽ quay về với thầy Liêm sao?Thế còn nay thì sao?Thầy Liêm qua đời,liệu em có thể sống vui vẻ với anh không?

_ Anh đâu có muốn như vậy .Việc thầy Liêm bị tai nạn là ngoài ý muốn mà.

_ Anh Long ơi! Anh có biết thầy Liêm đối với em quan trọng như thế nào không?Nếu không có thầy,chắc giờ này em chỉ là một thằng callboy mà thôi.Làm sao em có thể được như ngày nay?

_ Chính vì anh biết thầy Liêm rất quan trọng đối với em nên anh mới giấu không cho em biết.Vì nếu cho em biết,chắc em sẽ .....Anh nói thật lòng là anh rất sợ mất em.

_ Chỉ vì sợ mất em mà anh lại làm thế? Còn bây giờ,em mất thầy Liêm rồi anh ơi! Làm sao em còn có thể gặp mặt thầy được nữa?

Vừa nói.Hiếu vừa ôm đầu mà nghẹn ngào.Phi Long chỉ biết lại vỗ về mà thôi.Gục đầu vào người Long,Hiếu lại nức nở tiếp:

_ Anh Long ơi! Anh có biết không,ngày xưa thầy lo cho em nhiều lắm.Thế mà nay em chẳng đền đáp gì lại cho thầy.Mấy lần thầy gọi điện,em lại chẳng đến.Bởi thế,thầy buồn rầu mơi đi uống bia cho nên mới ra cớ sự như vầy.Trời ơi! Em đã hại chết thầy rồi.Thầy chết cũng do tại em mà anh Long ơi!

Vừa nói,Hiếu vừa rấm rứt.Thế là cả đêm hôm đó,Hiếu không ngủ.Hiếu chỉ nghẹn ngào thổn thức gọi thầy.Long nằm kế bên mà cũng đau lòng nát ruột.

Hôm sau,vào công ty,Hiếu như người chết rồi.Phi Long thấy thế bảo Hiếu hãy về nhà mà nằm nghỉ.Khi Hiếu về rồi,Phi Long mới kéo Bảo Duy vào phòng mà nói:

_ Kế hoạch của em đã thất bại hoàn tòan.Hiếu lúc này như người chết rồi.Anh cũng chẳng biết tính sao nữa.Cả đêm qua,Hiếu không ngủ,cứ thổn thức mà gọi thầy.

_ Vậy bây giờ mình phải tính lam sao đây?

_ Anh cũng chẳng biết nữa,Duy ơi!Thôi thì để từ từ mà khuyên nhủ Hiếu vậy.Chứ anh giờ cũng rối bời.

Bảo Duy trầm ngâm suy nghĩ.Lúc này,Duy bực tức vô cùng.Xưa nay,Bảo Duy chuyên môn dùng tiền mà điều khiển thiên hạ.Mọi việc đều giải quyết bằng tiền.Hôm nay,lần đầu tiên thất bại,Duy bực lắm.Không dằn nổi sự bực tức trong lòng,Duy cho gọi Thế Vỹ vào.Khi Vỹ vào,Duy hỏi:

_ Việc tôi nhờ,Vỹ làm thế nào mà để đến nỗi thầy Liêm phải tử vong vậy?Lúc thầy Liêm buồn rầu ngồi nhậu một mình,lúc đó Vỹ ở đâu?

Thế Vỹ nghe Bảo Duy hỏi mà không trả lời được.Thật ra,đêm đó,Vỹ có nhận được điện thoại.Nhưng vì lúc đó đang hú hí với trai nên Vỹ không thể đến được.Giờ Bảo Duy hỏi,Thế Vỹ làm sao dám trả lời thật được.

Thấy Thế Vỹ ấp úng không trả lời,Bảo Duy phát cáu.Thật ra,chuyện Thế Vỹ đến với thầy Liêm rất qua loa,Bảo Duy đã cho người điều tra biết được.Bảo Duy còn biết Thế Vỹ chủ yếu chỉ dẫn thầy Liêm đi quan hệ với đám người mẫu.Còn chuyện an ủi thầy Liêm,Thế Vỹ chỉ làm có lệ.Nay xảy ra cớ sự như vầy,Hiếu như người mất hồn.Còn Phi Long cũng rối trí.Bởi thế,Bảo Duy mới nổi sùng.Không dằn được,Bảo Duy đã cho Thế Vỹ mấy bạt tay và nói:

_ Đòi hỏi cho lắm vào.Rốt cuộc làm chẳng được gì.Sao không giỏi đòi hỏi nữa đi.

Thấy Bảo Duy nóng quá,Phi Long bèn kêu Thế Vỹ hãy ra ngòai.Sau đó mới từ từ mà khuyên Bảo Duy:

_ Thôi Duy.Dù gì mọi việc cũng đã lỡ rồi.Chuyện này lỗi do mình.Do tính sai nên mới xảy ra chuyện.

_ Nhưng em tức quá.Anh Long biết không,Thế Vỹ đã đòi hỏi em đủ thứ.Thậm chí còn đòi lên giường với em nữa.Thế mà chẳng làm được gì.Thật vô tích sự.

_ Thế Vỹ đòi lên giừơng với em?Thế em có đáp ứng không?

_ Dĩ nhiên là không rồi.

Sau đó,vẫn chưa hết bực tức,Bảo duy ra ngoài và gọi điện cho Sơn Tùng.Gặp Bảo Duy ngoài quán cà phê sân vườn với bộ mặt hầm hầm,Sơn tùng cũng lo lắm.Chuyện Bảo Duy nhờ,Sơn Tùng chẳng làm được gì.Hôm thầy Liêm gọi,Sơn Tùng không bận rộn gì cả.Chỉ vì có hẹn đi nhậu với đám bạn nên Tùng không thể đến với thầy Liêm được.Và trong bữa nhậu,Sơn Tùng còn nói với đám bạn rằng thầy Liêm chỉ là cục nơ mà thôi.Không dè khi Bảo Duy cho người diều tra đã biết đựơc việc này.Bởi thế,khi Sơn Tùngd 9ến,Bảo Duy chửi cho một chập và cho mấy bạt tay.Và sau này,các bầu sô đạo diễn vì ngán Bảo Duy nên chẳng ai hợp tác với Sơn Tùng.Thế là Sơn tùng chỉ còn hát được ở các quán nhậu mà thôi.Đời ca sĩ của Sơn Tùng cứ thế mà đi xuống.

Nỗi buồn vì sự mất mát của thầy Liêm chưa nguôi ngoai,Hiếu lại nhận thêm một nỗi buồn đau đớn khác nữa.Ba Hiếu đã qua đời.Trước khi nhắm mắt,ông thều thào trăn trối với Hiếu:

_ Sau này ba mất rồi,con nhớ hãy săn sóc mấy anh em thằng Tài.Gia mình mình đã chịu ơn chú Út nhiều lắm.Vì vậy,con hãy cố gắng mà lo tương lai chúng nó.Có vậy,ba mới yên lòng nơi chín suối.

Lời trăn trối của ba,Hiếu nhớ từng chữ từng lời.Ba mất,Hiếu như sụp đổ.Trong đầu óc Hiếu chẳng còn biết gì nữa.Đám tang ba,Hiếu để mọi người muốn làm gì thì làm.Còn Hiếu chỉ biết ôm quan tài mà khóc nức nở.Mặc cho mọi người hết lòng khuyên can,Hiếu vẫn ngồi đâu chết đó,chẳng thiết tha gì đến ăn uống.Khi hạ huyệt,mọi người vừa đưa quan tài của ba xuống dứơi đất,Hiếu đã ngất xỉu.Phi Long phải đưa Hiếu vào bệnh viện.

Nằm trong bệnh viện ,Hiếu cứ nhớ đến ba và thầy Liêm.Hình bóng của cha già yếu ớt lụm khụm,đã bao đời chịu khổ cực vì gia đình.Hiếu còn nhớ,kỳ đám tang mẹ,ba định thắt cổ tự tử nhưng anh Nhân phát hiện kịp thời.Sau này,Hiếu đi làm có tiền,Hiếu hy vọng mình sẽ lo cho ba được nhiều.Biết ba mơ ước ngôi nhà,Hiếu đã cố gắng làm việc.Căn nhà Hiếu sắp có thì ba lại qua đời.Ôi,đời Hiếu sao mà cay đắng thế này!Hiếu làm tất cả để kiếm tiền lo gia đình.Thế mà mẹ mất,ba cũng chẳng còn.Vậy Hiếu kiếm tiền để làm gì?Để lo cho ai?

Hiếu lại nhớ đến thầy Liêm.Thầy đã vì Hiếu rất nhiều.Thế mà Hiếu chẳng làm được gì cho thầy.Nghĩ đến đây,hai hàng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.

Trong lúc Hiếu đang nhớ đến ba,nhớ đến thầy Liêm thì Phi Long ,Bảo Duy bước vào.Mẹ Bảo Duy cũng đến.Hiếu giật mình ngồi dậy chào nhưng mẽ Bảo Duy đã khoát tay ngăn cản và nói:

_ Cháo còn yêu thì cứ việc nằm nghỉ cho mau lại sức.Nghe cháu nằm bệnh viện nên bác đến thăm.Hình như cháu đang khóc?

Hiếu vội lấy tay qụet hai hàng nước mắt và trả lời:

_ Dạ,vì con nhớ đến ba nên cầm lòng chẳng đặng.Ngày xưa,vì không có tiền nên mẹ con phải ra đi.Ngày nay,con đã đi làm có tiền.Thế mà ba vẫn theo mẹ,rời xa con rồi.

Nói đến đây,Hiếu lại nghẹn ngào.Mẹ Bảo Duy lại nói tiếp:

_ Từ hôm ba con mất đến giờ,con như muốn sụp đổ.Bộ dạng con lúc này xanh xao lắm.Con còn nhớ lời trăn trối của ba con trước khi mất không?

_ Dạ,con vẫn còn nhớ ạ.

_ Vậy thì con phải cố gắng bình phục.Con còn phải đi làm để mà lo cho mấy đứa em.Trách nhiệm của con còn nặng nề lắm,con có biết không?

_ dạ,con biết.Nhưng mẹ đã không còn,ba lại ra đi.Đời con sao mà chua chát thế này?

_ Ba mẹ con đã không còn.Vậy con hãy xem ta như là mẹ con.Từ nay,Hiếu sẽ là con nuôi của mẹ,Hiếu có đồng ý không?

_ Dạ,thưa bác.Con có thể xem bác như một người mẹ sao?Con được phép như thế ?

_ Được chứ.Từ nay,mẹ là mẹ của con.Bảo Duy là anh trai của con.Con hãy gọi mẹ đi nào?

_ Dạ,con cám ơn mẹ.Cám ơn mẹ đã xem con như một người con của mẹ.

_ Ừ,tốt.Nếu vậy,con phải nghe lời mẹ.Con hãy nằm tịnh dưỡng hồi phục sức khỏe .Con phải cố gắng làm việc để lo cho đám em.

_ Dạ,con sẽ nghe lời mẹ.

_ Vậy thì tốt.Thôi để mẹ về.Bảo Duy và Phi Long sẽ ở lại đây với con.

_ Dạ.

Mẹ Bảo Duy bước ra về.Hôm nay,bà đã nhận Hiếu làm con nuôi vì cảm thương hoàn cảnh của Hiếu.Đồng thời,một phần cũng vì Bảo Duy.Chính sự hiếu thảo của Hiếu đã tác động đến Bảo Duy rất nhiều.Lúc này,Bảo Duy khác trước nhiều lắm.Bảo Duy đã lo kiếm tiền,không còn ném tiền qua cửa sổ như lúc trước.Điều ấy làm bà mừng vô hạn.Bà biết nhờ có Phi Long,Thanh Vân,sau này có thêm Hiếu.Chính những người này đã làm con người Bảo Duy thay đổi.Bởi vậy,nay trước hoàn cảnh của Hiếu,bà cầm lòng không đặng nên đã nhận Hiếu làm con nuôi.Bà hy vọng chính tấm gương hiếu thảo của Hiếu sẽ tác động đến Bảo Duy nhiều hơn nữa.Đối với bà,Bảo Duy là trên hết.Và bà sẵng sàng làm tất cả mọi việc vì Bảo Duy.


avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:06 am


Khi Hiếu khỏe mạnh rồi thì Phi Long lại ốm.Phi Long sốt mê man nằm liệt giừơng.Từ lúc thầy Liêm mất đến khi ba Hiếu qua đời,Phi Long quá lo lắng cho Hiếu nên bị kiệt sức.

Nhìn Phi Long nằm trên giường bệnh,Hiếu cảm thấy thưiơng anh vô hạn.Thời gian vừa qua,anh đã lo cho Hiếu quá nhiều.Khi Hiếu nằm viện,ngày nào anh cũng đến vơi Hiếu.Anh lo cho Hiếu đến kiệt sức.Nhìn anh nằm ngủ mê man,Hiếu đã cúi xuống hôn anh.hôn phớt qua một cách nhẹ nhàng.Anh đang ngủ nên đâu hiểu được cảm giác lúc này của Hiếu.

Hôm nay,làm xong công việc,Hiếu lại ghé đến thăm anh.Lúc này,Phi Long đang nằm phòng vip ở bệnh viện.Mọi việc ở công ty đều do Bảo Duy,Thanh Vân và Hiếu giải quyết.Khi Hiếu vào,Phi Long đã thức dậy.Hiếu bèn hỏi:


_ Hôm nay anh có thấy bớt chút nào không?

_ Anh khỏe rồi Hiếu .Ở công ty có chuyện gì không?

_ Dạ,mọi việc vẫn trôi chảy bình thường.Em làm xong việc rồi mới vào đây với anh.

_ ừ.Hiếu ra đóng cửa dùm anh đi Hiếu.

_ Dạ.

Khi Hiếu gài cửa rồi,Phi Long bèn ngoắt Hiếu lại.Sau đó,Phi Long ôm chầm lấy Hiếu mà hôn,hôn tới tấp.Miệng hôn,tay Phi Long lần lần cởi các nút áo của Hiếu.Thấy vậy,Hiếu giật mình xô anh ra và nói:

_ Anh còn bệnh,không được làm thế.Khi nào anh hết bệnh,em sẽ chìu anh hết mình.

_ Anh khỏe rồi mà Hiếu.Hãy lại đây với anh đi!

_ Không được.Anh chưa khỏe.Anh còn bệnh.Em không thể chìu theo ý anh được.Đợi khi nào về nhà,anh hết bệnh rồi em sẽ cùng anh quan hệ.

_ Thôi mà,chìu anh đi Hiếu.Bấy lâu nay,anh và em đâu có gần gũi.Từ khi thầy Liêm mất đến giờ,em đã cấm vận,không cho anh gần gũi với em.

_ Thì lúc ấy em quá đau buồn thì làm sao có thể quan hệ được.Còn giờ anh chưa khỏe mà.Hãy đợi khi nào thật khỏe đi anh Long.

_ Thôi mà Hiếu,đừng tránh anh nữa.Em biết không,thời gian vừa qua anh khó chịu lắm.Không được quan hệ với em,anh bức xúc vô cùng.

_ Thì không có em,anh có thể quan hệ với các người mẫu kia mà.

_ Nhưng anh chỉ muốn quan hệ với em thôi.Lại đây đi Hiếu!

Nói xong,Long nhổm dậy,Bất ngờ,Long té chúi nhủi trên giường.Hiếu hoảng hốt chạy lại đỡ Phi Long và hỏi:

_ Có sao không anh?

Nhưng thật bất ngờ,Phi Long đã ngồi dậy,đè Hiếu xuống.Tay Phi Long bắt đầu cởi các nút áo của Hiếu.Và một tay của Phi Long đã tuột dây kéo xuống.Hiếu xô anh ra mà không đựơc bèn tức tối:

_ Anh đó.Anh giả vờ té để lừa gạt em.

_ Thì anh muốn quá mà.Hãy ngoan ngoãn chìu anh đi mà Hiếu.

_ Nhưng anh còn bệnh mà.

_ Anh hết bệnh rồi.Hãy chìu anh đi.Anh muốn quá rồi.

Và lúc này,bàn tay của Phi Long đã thò vào trong quần Hiếu và ngọ nguậy.Dương vật Hiều từ từ cương lên.Hiếu bèn cố gắng đầy anh ra và nói:

_ Đừng anh Long.Anh còn bệnh mà.

_ Đừng gì mà đừng.Thằng nhóc của em đã cương lên rồi đó.

Nghe nói thế,Hiếu đỏ mặt.Và lúc này,Phi Long đã cởi quần dài Hiếu ra.Hiếu bèn năn nỉ:

_ Thôi để về nhà đi anh Long.Anh chưa khỏe mà.Đừng làm thế.

Mặc cho Hiếu nói gì thì nói,Phi Long cứ ngoạm lấy da thịt của Hiếu.Lưỡi của Phi Long bắt đầu làm việc.Áo của Hiếu cũng đã cởi ra rồi.Phi Long đưa tay vuốt ve rờ rẫm.Hiếu đã bắt đầu oằn oại.Quần lót của Hiếu đã đựơc cởi ra.Phi Long bèn ngậm nút.Phi Long ngậm nút đến khi Hiếu xuất tinh.

Lấy khăn giấy ra lau chùi,Hiếu nhăn nhó:

_ Sao anh không đợi về nhà? Anh kỳ quá đi.

_ Anh muốn quá mà Hiếu.

_ Anh đó.Muốn gì thỉ để về nhà.làm ở đây kỳ thấy mồ.

Vừa nói,Hiếu vừa mặc đồ vào.Phi Long cười cười:

_ Thế khi về nhà,em sẽ chìu anh hết mình chứ?

_ Ừ.Đó giờ em luôn chìu anh hết mình mà.

_ Thế anh muốn em múa thoát y,muốn em đấm bóp,em có chìu anh không?

_ Mấy cái trò đó em làm hồi còn làm callboy mà.Khong lẽ anh muốn em trở lại nghề callboy?

_ Thì anh muốn em làm callboy chỉ riêng mình anh thôi.Em không làm callboy cho ai khác.

_ Anh nói chuyện kỳ quá đi!Em đang làm trợ lý giám đốc.Thế mà anh lại muốn em làm callboy?Thật chán anh quá!

_ Thì ở công ty,em là trợ lý giám đốc.Còn về nhà,em làm callboy chỉ cho riêng mình anh.Được không nào?

_ Anh thật quỷ quá đi.Em ghét anh rồi đó.

_ Em ghét anh lắm phải không?

Nói xong,Phi Long cười ngất làm Hiếu đỏ mặt.


Phi Long đã khỏi bệnh về nhà.Đêm ấy,Phi Long và Hiếu cuồng nhiệt với nhau.Hiếu đã chìu cho Phi Long hết mình.Phi Long yêu cầu gì,Hiếu cũng làm.Hiếu làm cho Phi Long đến ngất ngư.Xong rồi,khi nằm bên nhau,Phi Long nói:

_ Hiếu cũng có nhiều ngón nghề quá.Thế mà cứ giấu.

_ Mấy cái đó chỉ là trò của callboy để câu khách thôi.làm sao em dám làm với anh?

_ Và hồi trước.em chắc cũng đông khách lắm phải không?

_ Dạ,lúc đầu thì thường.Nhưng sau nhờ Gia Bảo chỉ cho mấy ngón nghề đó nên khách tương đối đông.

_ Và hồi nãy em múa thoát y hấp dẫn lắm.Và cái trò đấm bóp của em cũng đã lắm.May mốt làm cho anh nữa nhé.

_ Hứ,anh tham lam lắm.

_ Vậy hả? Thế lúc trước với thầy Liêm,em có làm như thế không?

_ Dạ,không anh à.Với thầy Liêm,em rất e dè.Em lúc nào cũng sợ thầy Liêm nghi ngờ.Nếu em nhiệt tình quá,thầy Liêm thấy em sảnh sõi trong vấn đề tình dục,thầy Liêm nghi ngờ em rồi sao?Em sờ thầy Liêm biết em làm callboy.

_ Và em cố tình giấu nên thầy Liêm không hề biết.Phải vậy không?

_ Dạ,phải.Cho đến sau này,thầy Liêm biết em làm callboy,thầy đau lòng lắm.Và có lẽ vì thế,thầy quá buồn phiền nên mới dẫn đến kết quả thảm thương.Thầy Liêm gặp nạn,lỗi hoàn toàn do em anh à.

_ Thôi,chuyện đã qua rồi,đừng buồn nữa em.Bây giờ,em phải quan tâm theo dõi đến gia đình thầy Liêm.Em coi gia đình thầy Liêm có gặp khó khắn gì không.Có gì báo anh biết.Rồi anh sẽ phụ em giúp đỡ gia đình thầy.

_ Dạ,em cám ơn anh nhiều.

_ Sao em lại khách sáo thế?

Nói xong,Phi Long ôm Hiếu mà hôn,một nụ hôn nồng ấm ngọt ngào.

Khách sạn của Bảo Duy đã hoàn tất.Gia cả cũng tahy đổi.Lúc trước 40.000 VMD/h,bây giờ thì 60.000 VND/h phòng nhỏ.Tuy tăng giá nhưng khách sạn của Bảo Duy ,khách ra vào tấp nập,chủ yếu là đám cave,gái gọi,trai gọi....Và Bảo Duy đã rao bán khách sạn với giá 1200 lượng vàng SJC( 14,4 tỷ tiền VN).

Khách sạn của Bảo Duy rao bán,nhiều người đã đến xem.Thấy khách ra vào tấp nập,nhiều người rất kết.Nhưng vì giá bán quá cao nên mọi người đều dội.Một số người đề nghị Bảo Duy giảm giá nhưng Bảo Duy nhất quyết không giảm.Thế là mọi người chắt lưỡi.Thấy vậy,Hiếu nói với Phi Long:

_ Anh Duy rao giá cao qúa làm sao mà bán?Phải chi anh Duy kêu giá thấp thấp xuống một chút thì có phải dễ bán không?

_ Khách sạn đang hoạt động sôi nổi,khách ra vào nườm nượp mà bán giá thấp thì quá uổng.Cứ từ từ mà bán.Rồi cũng sẽ có người mua cho mà xem.

Thấy khách sạn hoạt động sôi nổi,gia đình Văn Đạt cứ như thằn lằn chắt lưỡi.Văn Đạt cứ đi qua đi lại nhìn khách sạn với vẻ bực dọc.Hiếu thấy vậy điện thoại cho anh Năm Thẹo đến.Và chính Năm Thẹo đã cho tên Đạt ăn bạt tay và cấm Đạt không được lảng vảng đến đây.Bị ăn bạt tay,Đạt đã nhìn Hiếu và Năm Thẹo với ánh mắt căm thù rồi bỏ đi.

Hôm nay,Hiếu dẫn một người khách đi xem khách sạn.Đó chính là anh Toàn,Việt kiều ở nước ngoài mới về đồngt hời cũng là khách quen thuở xưa của Hiếu.Anh Toàn có câu nói mà Hiếu không bao giờ quên được: " Chỉ thích làm gà chứ không thích làm người". Ngày xưa,câu nói á6y đã xé nát lòng Hiếu.Ngày nay,gặp lại,Hiếu vô cùng ngỡ ngàng.Chính anh Toàn cũng ngạc nhiên không kém.Và anh đã lên tiếng:

_ Hiếu làm ở đây hả?

_ Dạ,em làm ở đây.Để em dẫn anh đi coi khách sạn nhé?

_Ừ.

Và Hiếu đã đưa anh toàn xem khách sạn.Sau khi quan sát toàn bộ,anh Toàn bèn mời Hiếu ra ngoài quán nước.

Khi đã yên vị,Hiếu và anh Toàn gọi thức uống..Người phục vụ mang nước lên.Uống vài ngụm,anh Toàn mới hỏi:

_ Hiếu từ giả nghề callboy lâu chưa?

_ Dạ,cũng lâu rồi anh à.Sau đợt thực tập,em được nhận vào đây làm.Và lúc đó,em không làm callboy.

_ Anh xin chúc mừng em.Vậy mà anh cứ tưởng....

_ Chắc anh cứ tưởng là em chỉ thích làm gà chứ không thích làm người,phải thế không anh?

_ Câu nói ngày xưa của anh àm em vẫn còn nhớ sao?

_ Dạ,câu nói ấy làm sao mà em quên được.

_ Lúc đó anh bực em quá nên mới lỡ lời.Cho anh xin lỗi nhé?

_ Không sao đâu anh.Đã làm callboy thì phải chấp nhận mà anh.Nhưng dù sao,cái dĩ vãng ô nhục đó em cũng đang dần dần quên.

_ Ừ,ngày xưa,chính anh cũng nhìn thấy em tuy làm callboy nhưng không giông như những đứa khác.Chỉ tiếc là....

_ Chỉ tiếc là anh không đủ can đảm yêu một thằng callboy ,phải không anh?

_ Có lẽ là thế.Và anh cũng muốn hỏi thật em một điều này.Tại sao lúc ấy,anh kêu em từ giã nghề callboy ,em lại không nhận lời?

_ Dạ,vì lúc ấy gia đình em rất khó khăn.Em rất cần tiền để gửi về gia đình.Vì thế,em đành từ chối lời đề nghị của anh mà.

_ Phải chi lúc ấy anh biết được hoàn cảnh gia đình em thì anh sẽ giúp đỡ cho em.Đối với anh,mỗi tháng cho em vài trăm đô là điều chẳng khó khăn gì.

_ Nhưng nếu lúc ấy,em nói thật cho anh nghe hoàn cảnh gia đình em,liệu anh có tin không?Hay trong đầu anh sẽ nghĩ là thằng callboy này đang giở trò làm tiền?

_ Ừ,em nói cũng có lý.Và quả thật,số anh và em chẳng có duyên với nhau rồi.Tiếc thật!

_ Thôi anh à! Dù sao,trong đầu em vẫn còn nhớ đến anh,một người anh đáng kính.Từ nay về sau,nếu gặp lại nhau,mình xem như là anh em,anh đồng ý không?

_ Ừ.

Sau đó,Hiếu và anh Toàn trao đổi với nhau về vấn đề khách sạn.Hiếu cho anh Toàn biết nếu anh mua khách sạn này,Hiếu sẽ giới thiệu anh với Quốc Cường và Năm Thẹo.Chính những người này sẽ bảo kê cho khách sạn của anh được an toàn.Và Hiếu cũng cho anh Toàn biết thế lực của gia đình Quốc Cường và gia đình Bảo Duy.Khi biết Hiếu được mẹ Bảo Duy nhận làm con nuôi,anh Toàn đã bắt tay chúc mừng .

Sau nhiều lần bàn bạc,cuối cùng anh Toàn đã đồng ý mua khách sạn với giá 14 tỷ( tiền VN).Và Bảo Duy cũng đề nghị anh Toàn phải đưa Hiếu một trăm triệu để Hiếu lo thủ tục giấy tờ cho hoàn tất.Vì cảm mến Hiếu nên Toàn đồng ý.Vậy là khách sạn đã được bán.Và xong vụ này,Bảo Duy đã kiếm được một số tiền quá to lớn.Chính Hiếu cũng đã trổ mắt về tiền lời mà Bảo Duy đã kiếm được.Và Bảo Duy cưởi cười nói:" Vài bữa nữa,anh sẽ tặng em một căn nhà."

Hiếu nghe thế,chợt nhớ về ba.Hiếu biết ba rất mong ước có được một ngôi nhà.Thế mà giờ ba đã ra đi.Phải chi còn sống,ba sẽ chứng kiến Hiếu,thằng con trai của ba đã sắm được nhà mới.Ba ơi! Một tiếng kêu não lòng.


avatar
MotThoiBuonLau
Tổng số bài gửi : 331
Điểm : 366
Chất lượng : 8
Join date : 02/11/2011

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Thu Nov 03, 2011 8:07 am


Bảo Duy đã cho Hiếu một căn nhà.Đó là căn hộ chung cư lầu ba,gần căn hộ của Hải Đăng.Vì ba mất rồi nên Hiếu không muốn lấy nhà lớn,chỉ lấy căn hộ chung cư gần Hải Đăng.Căn hộ ấy Hiếu để anh Nhân ở,còn Hiếu vẫn sống với Phi Long.

Theo như dự định ban đầu,xong vụ này,Bảo Duy sẽ chia cho Hiếu 100 lượng vàng.Nhưng do Hiếu chỉ lấy hai căn chung cư nhỏ ở lầu ba( một cho Thanh Thảo ở với Hải đăng,một cho anh Nhân) nên Bảo Duy đã cho Hiếu thêm 300 triệu.Cộng thêm 100 triệu của anh Toàn,Hiếu có được 400 triệu.Vừa có nhà,vừa có tiền mà sao Hiếu chẳng vui chút nào.Hiếu lại nhớ đến ba.Thế là lòng Hiếu lại thổn thức nghẹn ngào.

Hôm nay,Hiếu ghé nhà ,đốt cho thầy một nén nhang.Hai người em gái của thầy đã cùng chồng con dọn lên trên này.Hiếu gửi mỗi người 20 triệu.Hiếu nói,ngày xưa,thầy Liêm đóng học phí cho Hiếu suốt mấy năm trời.Khi gia đình Hiếu có tang(mẹ mất),thầy Liêm có cho gia đình Hiếu mượn 10 triệu.Nay thầy không còn nữa,Hiếu xin gửi lại tiền cho gia đình thầy.Và Hiếu cũng đã giúp những người thân của thầy Liêm có công ăn việc làm ổn định trên thành phố( thực chất là Bảo Duy giúp).

Tối nay,Hiếu được nghỉ,không phải đi học cao học.Buồn quá,Hiếu gọi điện cho Bảo.Sau đó,Hiếu và Bảo lại đến quán nhậu lai rai.Hai người đang ôn kể lại chuyện ngày xưa thì bất ngờ Văn Đạt xuất hiện.Lúc này,Đạt đã nhậu xin rồi,đang bước xuống lầu để ra về thì gặp Hiếu.Đạt đi chung với một người bạn.Thấy Hiếu, Đạt lóe lên một ánh mắt căm thù.Nhớ lại căn nhà,nhớ lại những trận đòn của Năm Thẹo,lòng Đạt sục sôi.Chẳng nói chẳng rằng,Đạt nhào đến đấm vào mặt Hiếu.Gia Bảo xô Đạt ra.Do quá xỉn nên Đạt té nhào.Người bạn của Đạt đến can ngăn.Bất ngờ,Đạt rút trong người con dao nhỏ ra và lao vào đâm Hiếu.Hiếu hoảng hốt thối lui nhưng vẫn trúng một dao vào vai.Máu tuôn lai láng.Gia Bảo đã kịp thời cầm vỏ chai bia nện vào mặt Đạt đến rướm máu.Đạt điên cuồng cầm dao đâm Bảo.Thấy Bảo đổ máu,Hiêu quýnh quáng cầm vỏ chai bia đập vào đầu Văn Đạt.Bạn của Văn Đạt nhào đến ném ly vào mặt Hiếu trúng vào trán.Mọi người chạy đến can ngăn.Thấy Bảo ra máu nhiều,Hiếu cứ lao đến nhưng Bảo đã không cho.Lúc này Bảo đã ôm cứng Văn Đạt.Cả hai ôm vật nhau máu đầm đìa.Và Bảo đã cố tình chùi máu mình vào máu Đạt.Thấy Hiếu cứ nhào tới,Bảo la lớn:

_ Hiếu không được đến gần.Bảo bị SiDa,Hiếu không biết điều đó sao?Hiếu muốn lây bệnh à?

Mọi ngừoi nghe Gia Bảo nói thế chẳng ai dám đến gần.Ngay cả người bạn của Văn Đạt cũng hốt hoảng lùi xa xa.Còn Gia Bảo,cứ nhè những vết thương đang chảy máu của Văn Đạt mà chùi máu mình vào.Đạt tuy xỉn nhưng nghe Gia Bảo nói bị SiDa thì hồn bất phụ thể,cầm dao đâm tứ tung.Gia Bảo đã trúng mấy nhát dao nhưng vẫn ôm cứng Đạt,vẫn tiếp tục quẹt máu của mình vào những nơi Đạt đang chảy máu.Thấy máu của hai người hòa quyện vào nhau,mọi ngừoi sợ xanh mặt.Văn Đạt cũng rụng rời chân tay,mặt mày xanh lè.Gia Bảo vẫn cứ ôm chặt cừng,vẫn quẹt chùi máu và la to:

_ Bảo bị SiDa,Hiếu không được lại gần.Phải tránh xa Bảo ra.

Hiếu lúc này như muốn quỵ.Công an đã nhận được điện thoại của chủ quán đang lục tục kéo đến.Nghe Gia Bảo bị SiDa,công an cũng hơi ngần ngại .Vì mất quá nhiều máu nên Bảo ngất xỉu.Lực lượng cứu thương đến thì Bảo đã qua đời.Còn Đạt và Hiếu lúc này như người mất hồn cũng được đưa vào bệnh viện băng bó.Còn người bạn của Văn Đạt được đưa về công an phường để lấy lời khai.


Phi Long và Bảo Duy hay tin đã tức tốc chạy vào bệnh viện.Trước đó gặp công an,hai người cũng đã biết sơ qua tình hình.Đến khi gặp Hiếu,biết rõ đuôi đà6u,Phi Long và Bảo Duy mặt giận hầm hầm.Không ngờ tên Đạt lại cả gan như thế?Bảo Duy nghiến răng trẹo trẹo.Mẹ Bảo Duy hay tin cũng vào thăm.Thầy Phi Long và Bảo Duy,bà bèn hỏi:

_ Hiếu có sao không ?

Duy: _ Không sao đâu mẹ à?Hiếu chỉ bị thương nơi trán và ở vai.Bác sĩ nói không sao đâu.Mẹ cứ yên tâm.

Mẹ Duy: _ Tại sao lại ra nông nổi này?Đầu đuôi câu chuyện như thế nào?

Duy: _ Dạ,vụ việc cũng từ căn nhà mà con mua để xây khách sạn.Mẹ cũng biết vụ đó rồi đó.Gia đình thằng Đạt đã nhận tiền đầy đủ.Thế mà nó cứ chắt lưỡi ti6c1 rẻ,đến chỗ khách sạn lầm bầm hoài.Hiếu mới kêu người đến đuổi nó đi.Không ngờ,nó thù Hiếu.Gặp Hiếu ở quán ăn,nó nhào đến lấy dao đâm Hiếu.Công an đã bắt giữ nó rồi.

Mẹ Duy: _ Thằng nào láo thật! Gia đình nó bán nhà có sự quyết định của tòa án.Ba mẹ nó đã nhận tiền đầy đủ.Thế mà nó còn muốn gây sự nữa hả?Đúng là thứ ngang ngược.Được rồi,để mẹ ra tay.Thử xem nó ngang ngược đến đâu?

Lúc này,mẹ Duy đã nổi giận phừng phừng.Bà cứ mắng Đạt ngang ngược.Thế nhưng bà không nghĩ lại.Căn nhà của người ta trị giá bao nhiêu? Bảo Duy đã mua với giá bao nhiêu?Và chính Hiếu(theo lệnh của Bảo Duy),đã kêu Năm Thẹo cho tên Đạt mấy trận nhừ tử.Chính Bảo Duy đã ép gia đình tên Đạt đến mức đường cùng.Đến khi tên Đạt nổi khùng lên,bà lại cho Đạt là kẻ ngang ngược.Bảo Duy thấy mẹ nóng quá liền khuyên:

_ Vụ này mẹ cứ để con lo.Con sẽ cho cả gia đình nó biết thế nào là lễ độ.Mẹ cứ về nghĩ đi.Con lo được mà.

_ Con lo nổi không? Nếu có gì không ổn,hãy gọi điện cho mẹ.Con phải biết Hiếu là em trai của con.Thế mà bị đâm như vậy,nhất quyết không được bỏ qua nghe chưa!

_ Mẹ yên chí.Con lo được mà.Mẹ không tin con sao?

_ Thôi được rồi,mẹ tin con.Có gì nhớ cho mẹ hay đó!

_ Dạ.

Sau đó,bà đến xem qua các vết thương của Hiếu .Trò chuyện với Hiếu và Phi Long một lát,bà ra về.Còn Bảo Duy điện thoại cho Năm Thẹo và Quốc Cường.Khi Quốc Cường đến,Bảo Duy kể cho Quốc Cường hay rõ mọi sự rồi cùng Cường đến trụ sở công an .Sau đó,Duy sẽ đi gặp Năm Thẹo.

Trong phòng chỉ còn lại Phi Long và Hiếu .Phi Long buồn buồn nói:

_ Sao em toàn gặp nạn không vậy?Mà những tai nạn của em toàn liên quan đến Bảo Duy.

_ Không sao đâu anh.Chẳng qua do em sơ ý thôi mà.Còn Gia Bảo và tên Đạt kết quả ra sao rồi?

_ Gia Bảo đã qua đời.Còn tên Đạt đang ở bệnh viện có công an canh gác.Bạn tên Đạt bị giữ ngoài công an phường.Bác sĩ đã lấy máu của em và máu của thằng Đạt để xét nghiệm.

Nghe Gia Bảo qua đời,Hiếu buồn ra mặt.Vì bảo vệ cho Hiếu mà Bảo phải bị mấy nhát dao.Nếu không có Bảo,chắc Hiếu đã tiêu đời rồi.Nhìn Phi Long,Hiếu nói:

_ Anh Long ơi! Nếu không có Bảo ,chắc em đã bị nhiều nhát dao rồi.Không ngờ,vì em mà Bảo phải qua đời.

_ Ừ.Lúc trước,anh không ưa gì Bảo.Nhưng lần này,Bảo đã xả thân bảo vệ em.Anh không biết cám ơn gia đình Bảo như thế nào nữa.

_ Vậy chắc gia đình Bảo đang lo đám tang cho Bảo.Em muốn đi dự đám tang của Bảo.

_ Không được đâu .Em còn như thế này,làm sao đi được.Muốn gì để em khỏe rồi hãy tính.Và nếu có thể,sau này em tìm cách giúp đỡ gia đình Bảo

_ Dạ.Trước kia gia đình Bảo khá giả lắm.Nhưng từ khi Bảo ở tù về,gia đ2inh Bảo sa sút lắm.Lần này,Gia Bảo mất,không biết ba mẹ Bảo sẽ ra sao?

_ Lần đó,đúng là anh ra tay quá nặng.Đợi em hết bệnh rồi,anh và em đến thăm gia đình Gia Bảo nhé?Để anh cho Hải Đăng và Anh Khoa hay để đi dự đám tang Gia Bảo,em đồng ý không?

_ Dạ.Anh nhớ nói với Đăng và Khoa đi dự đám tang về rồi ghé vào đây nhé! Em muốn biết tình hình gia đình Gia Bảo.

_ Ừ.Thôi em mệt nằm nghỉ đi.

_ Dạ.


Kết quả xét nghiệm máu đã có.Hiếu bình thường.Riệng tên Đạt đã bị nhiễm HIV.Nghe tin mình bị dính SIDA,Đạt như muốn điện khùng.Và trong đêm khuya,canh lúc mọi người sơ ý,Đạt đã nhảy lầu tự sát.

Đạt chết rồi,gia đình Đạt vẫn chưa được yên.Đám ma chôn cất Đạt xong,Năm Thẹo đến bảo gia đình Đạt trong vòng một tháng phải dọn về quê .Nếu còn ở lại thành phố thì sẽ gặp những chuyện xúi quẩy.Và Năm Thẹo còn ra lệnh cấm em gái của Đạt không được bán dâm ở đất Sài Gòn.Tưởng Năm Thẹo hù dọa suông,hôm sau,em gái Đạt vẫn đi khách.Vừa bán dâm xong thì bị một số nữ quái nắm đầu đánh cho bầm dập tơi tả.Đám nữ quái đó vừa đánh vừa chửi,làm cho cả thiên hạ đều biết cô ta hành nghề bán dâm.Thật là nhục nhã vô cùng.Vì thế,gia đình Đạt đành phải rao bán nhà để tìm đường về quê.

Hiếu đã xuất viện về nhà.Thằng Tín,Tài ,Trí thấy Hiếu về thì mừng lắm.Ba anh em tụi nó thì ở chung với anh Nhân.Thằng Tín thi cử xong hết rồi nên lên Sài Gòn.Còn thằng Trí thì sắp bước vào thi đại học.Còn anh Nhân,đúng ra là làm đám cưới rồi.Nhưng vì có tang nên phải hoãn lại,chờ xả tang rối mới làm đám cưới.

Hôm nay,Hiếu đi cùng với Hải Đăng,Anh Khoa đến nhà Gia Bảo.Ba mẹ Bảo mặt mày hốc hác thấy rõ.Nhìn trên bàn thờ,thầy Bảo đang nhìn mình cười,lòng Hiếu vô cùng đớn đau.Cuộc đời sao mà quá cay nghiệt! Nhớ ngày nào,Bảo và Hiếu mới quen nhau.Lần đầu tiên,Bảo và Hiếu quan hệ ,lần ấy,Hiếu khá rụt rè.Bảo phải chỉ cho từng chút một.Thế mà nay,Bảo đã đi về một thế giới xa xôi.Hiếu ngẫm nghĩ mà tiếc cho cuộc đời của Bảo.Một Gia Bảo khôn ngoan thế chỉ vì đam mê bài bạc,ham ăn chơi hưởng thụ để phải tiên tan cả cuộc đời.Và giờ đây,chính Bảo đã xả thân để bảo vệ Hiếu.Phải chi lúc trước,nếu Bảo đừng đam mê bài bạc,có lẽ giờ đây Bảo và Hiếu đã sống bên nhau rồi.

Ngồi bên bàn thờ Gia Bảo,Hiếu cứ ngẫm nghĩ đâu đâu.Bao nhiêu chuyện trong dĩ vãng ngày xưa đều lần lượt hiện về,Hiếu đang nhớ lại từng chút một.Trong khi ấy,Khoa và Hải Đăng trò chuyện với ba mẹ Bảo,để mặc Hiếu một mình suy tưởng chuyện xa xưa.

Ngồi cũng khá lâu,mọi người xin phép ba mẹ Bảo ra về.Ngồi trên xe cho Khoa chở,Hiếu cứ nghĩ chuyện đâu đâu.Hiếu thầy mình còn có trách nhiệm nhiều lắm.Trước nhất là nên tìm cách giúp đỡ gia đình Bảo.Chuyện này,chắc phải về bàn bạc với anh Long mới được.Rồi còn gia đình thầy Liêm,còn đám anh em thằng Tài nữa.Hiếu chợt nhớ lại lời của mẹ nuôi(mẹ Bảo Duy) là Hiếu còn mang trách nhiệm nặng nề ,còn phải lo cho bao người.Bởi thế,Hiếu còn phải phấn đấu,phải cố gắng làm việc.Có vậy,Hiếu mới có điều kiện giúp đỡ cho mọi người.

Thằng Trí đã đậu đại học Kinh tế.Hiếu giữ đúng lời hứa,đã mua cho nó chiếc wave @.Còn thằng Tín,Hiếu đang nhờ Bảo Duy lo cho nó lên Sài Gòn học.Năm sau nó học lớp 10,Hiếu muốn cho nó lên Sài Gòn học.

Chiều thứ bảy cuối tuần,Hiếu và Phi Long đi Long Hải.Sau mấy chuyện căng thẳng,Phi Long muốn cùng Hiếu đi tắm biển.Phi Long hy vọng sóng biển ào ạt sẽ xua tan bao nỗi buồn phiền.Và đêm ấy,Phi Long cùng Hiếu ngất ngây với nau.Cả hai cùng ngụp lặn trong biển tình ái,Hai thân thể cứ quyện chặt vào nhau.Khoái cảm dâng trào.Cả hai thấy dạt dào hạnh phúc.Và trong đêm ấy,Hiếu và Phi Long sẽ nguyện thề sống mãi bên nhau.Phi Long cũng hứa là sẽ cùng với Hiếu để mà lo toan cho mọi người.Gánh nặng của Hiều,Phi Long sẽ ghé vai cùng Hiếu để mà gánh vác.Hiếu cảm động lắm.Một nụ hôn nồng cháy ngọt ngào.Một nụ hôn thắm đượm mãi ân tình.Và một nụ hôn mang đến bao niềm hạnh phúc cho hai người.Và từ đây,đời Hiếu sẽ không còn long đong nữa.Bao sóng gió cuộc đời đã qua.Và niềm vui hạnh phúc đã đến với Hiếu,đến với một trai quê đã phải chịu nhiều lận đận.


HẾT



Sponsored content

[ST]Long Đong Phận Trai Nghèo  -anhtraingheo - Page 3 Empty Re: [ST]Long Đong Phận Trai Nghèo -anhtraingheo

Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết